RANH GIỚI - Trang 980

hoàng hôn chiều tà…

"Hoàng tử mít ướt của em"

"Đừng khóc..."

"Đừng khóc..."

"Đừng khóc..."

...

Lời nàng thoang thoảng trong một mớ tiềm thức đang hỗn độn trong

đầu. Văng vẳng theo nỗi đau cứ kéo dài, dài mãi trong lòng tôi...

Tôi bừng mở mắt...

Trời đã tờ mờ sáng, không gian vẫn im ắng và tiếng tích tắc đồng hồ vẫn

cần mẫn gõ nhịp thời gian.

Tôi ngồi dậy, vẫn chưa hết bàng hoàng. Nhìn xuống cánh tay đã được

rửa ráy băng bó cẩn thận. Lại còn được thay cái áo sơ-mi khác nữa. Tôi
thầm cảm ơn sự chu đáo của dì Thúy. Chắc dì cũng muốn giấu mẹ chuyện
tôi ngã xe, sợ mẹ lo lắng.

Tôi uể oải bước lại bàn cầm bình nước tu ừng ực. Rồi nhẹ nhàng lẻn

xuống nhà tắm làm vệ sinh cá nhân. Xong xuôi tôi lại lên nhà, lấy giấy bút
ghi lại vài chữ, nói với mẹ là lên Hà Nội gấp để chuẩn bị cho việc học kỳ
tới. Dù sao thì ngày mai cũng đã nhập trường rồi. Mà cái quan trọng là tôi
không muốn ở nhà để mẹ nhận thấy cái tâm trạng suy sụp này của tôi.

Sau khi để mẩu giấy trên bàn, tôi nhẹ nhàng dắt xe ra cổng. Đi được một

đoạn mới nhấc máy gọi cho Sơn...

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.