RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 200

“Vâng?” cậu nói. Nghe như một câu hỏi, như thể cậu cũng không dám

chắc đấy đúng là tên mình. Người tiên đoán tương lai mỉm cười với cậu, nụ
cười rạng rỡ khiến cậu nhận ra cô không già như cậu tưởng. Có lẽ chỉ hơn
cậu vài tuổi.

“Thú vị thật,” cô nói. Cậu ước chi cô hãy chọn một từ khác. “Chúng ta

cùng quen một người đấy Bailey ạ.” Cô nhìn lại những lá bài trên bàn.
“Hôm nay cậu đến đây tìm cô ấy, tôi dám chắc. Nhưng tôi cũng rất cảm kích
vì cậu đã chọn vào lều của tôi.”

Bailey chớp mắt, cố gắng tống vào đầu những gì cô vừa nói. Cậu tự hỏi

sao cô có thể biết được lý do sâu xa khiến cậu tới rạp xiếc trong khi cậu
chưa từng nói với ai, thậm chí hầu như không thừa nhận với chính mình.

“Tôi biết cô ấy, và cậu anh trai, từ khi hai đứa lọt lòng,” cô nói. “Cô bé rất

đặc biệt, mái tóc tuyệt đẹp.”

“Bạn... bạn ấy còn ở đây không?”Bailey hỏi. “Tôi mới gặp bạn ấy một

lần, lần trước khi rạp xiếc đến đây.”

“Cô bé còn ở đây,” người tiên đoán tương lai nói. Cô đẩy những lá bài

trên bàn thêm chút nữa, chạm vào lá này lá kia, nhưng Bailey chẳng còn chú
ý phân biệt lá nào với lá nào nữa. “Cậu sẽ gặp lại cô ấy, Bailey ạ. Chắc
chắn.”

Bailey nén cơn nóng lòng muốn hỏi khi nào, chờ xem người tiên đoán

tương lai có nói gì thêm về các lá bài không. Cô di chuyển một vài lá bài,
nhặt lá bài hiệp sĩ và đặt nó trên cùng xấp bài.

“Cậu có thích rạp xiếc không hả Bailey?” cô ngước nhìn cậu và hỏi.

“Tôi chưa từng đến nơi nào như thế này,” Bailey nói. “Không phải vì tôi

chưa đi được nhiều nơi,” cậu lập tức nói rõ. “Nhưng tôi nghĩ rạp xiếc thật
tuyệt vời. Tôi thích lắm.”

“Thế thì tốt,” người tiên đoán tương lai nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.