RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 236

nói chuyện với nhau thoải mái như những người đã biết nhau hàng năm trời,
cùng sự hứng thú của những người bạn mới và những câu chuyện mới.

Nếu Poppet và Widget đang để tâm tới bất kì thứ gì ngoài ca-cao và bản

thân cậu, thì Bailey không thể đoán được đó có thể là gì.

“Vọng Tinh Các là gì?” cậu hỏi khi nhìn một tấm biển mà cậu chưa từng

thấy trước đó, khi họ đi vứt mấy cái cốc và túi đã trống trơn.

“Lên nhìn chứ, Poppet?” Widget hỏi em gái. Cô ngừng lại một lúc trước

khi gật đầu. “Poppet đọc được những ngôi sao,” cậu giải thích cho Bailey.
“Đây là nơi dễ nhất để nhìn tương lai.”

“Gần đây thì không dễ thế đâu,” Poppet khẽ nói. “Nhưng chúng ta có thể

lên. Nơi này chỉ mở cửa vào những đêm quang mây thôi, vì thế ai mà biết
được liệu chúng ta có cơ hội nào khác không khi ở đây.”

Họ bước vào trong, đi hàng một lên cầu thang cong cong quanh chu vi,

một tấm rèm nặng màu đen ngăn vách cầu thang với phần nội thất của căn
lều. Trên vách phủ kín các sơ đồ, điểm và đường kẻ trắng trên nền giấy đen,
bản đồ các chòm sao được đóng khung.

“Cũng giống cách người tiên đoán tương lai đọc các lá bài có tranh phải

không?” Bailey hỏi, vẫn đang cố gắng suy nghĩ về ý tưởng nhìn thấy tương
lai.

“Kiểu như thế, nhưng khác,” Poppet nói. “Tớ không thể đọc được bài

tarot nhưng Widget lại có thể.”

“Chúng là những câu chuyện trên giấy,” Widget nói, nhún vai. “Cậu nhìn

thấy những câu chuyện trên từng lá bài kết hợp với nhau như thế nào; thực
ra không khó đến thế đâu. Nhưng với những câu chuyện đó cậu có mọi khả
năng và sự việc có thể xảy ra, những con đường khác nhau để đi. Còn
Poppet nhìn thấy những điều sẽ thực sự xảy ra.”

“Nhưng chúng lại không rõ bằng,” Poppet giải thích. “Không có bối cảnh,

và hầu như tớ không biết những điều đó có nghĩa gì cho đến mãi về sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.