RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 25

người đàn ông đứng gần đó.

Cậu này không nhấp nhổm như cậu bé đầu tiên mà ngồi yên lặng và kiên

nhẫn, đôi mắt màu xanh lục ánh xám tinh ý quan sát mọi chi tiết của căn
phòng và người đàn ông, ánh nhìn tỉnh táo nhưng không chòng chọc săm
soi. Mớ tóc sẫm màu của cậu được cắt qua loa, như thể người thợ cắt tóc đã
lơ đễnh khi làm việc, nhưng có vẻ cũng có chút nỗ lực làm nó gọn gàng lại.
Quần áo của cậu bé đã cũ sờn nhưng được giữ gìn cẩn thận, dù quần dài đã
ngắn cũn, trước đây chắc từng có màu tím than hoặc nâu hoặc xanh lá cây,
nhưng giờ đã bạc phếch nên chẳng biết chính xác được.

“Cậu ở đây bao lâu rồi?” người đàn ông hỏi sau một lúc lặng lẽ quan sát

bộ dạng xoàng xĩnh của cậu bé.

“Cháu toàn ở đây thôi ạ,” cậu bé đáp.

“Cậu mấy tuổi rồi?”

“Tháng Năm này cháu sẽ lên chín ạ.”

“Trông cậu nhỏ hơn tuổi.”

“Cháu không nói dối đâu.”

“Tôi không có ý nói vậy.”

Người đàn ông mặc đồ xám tiếp tục chăm chú nhìn cậu bé thêm một lúc

nữa mà không nói lời nào.

Cậu bé nhìn lại.

“Tôi cho là cậu biết đọc phải không?” người đàn ông hỏi.

“Cháu thích đọc,” cậu bé đáp.

“Ở đây chẳng đủ sách.”

“Cháu đã đọc hết tất cả rồi.”

“Tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.