RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 258

tin. Cô có thể nghe thấy tiếng vòi phun nước bắn bọt ở gần đó và men theo
lối đi giờ đã phủ đầy cỏ để đi tìm.

Marco đi theo Celia khi cô khám phá, rẽ hết khúc quanh này tới khúc

quanh khác xuyên qua những lối đi quanh co giao cắt nhau.

Đài phun ở chính giữa đưa nước xuống một bức tường đá được chạm

khắc, chảy vào một ao tròn đầy cá koi

[29]

. Những cái vẩy của chúng lấp lánh

dưới ánh trăng, những mảng màu trắng và cam rực rỡ trong làn nước tối
màu.

Celia đưa tay ra, để cho dòng nước từ đài phun chảy qua kẽ tay khi cô tì

vào phiến đá lạnh ở bên dưới.

“Anh tạo ra điều này trong đầu tôi, đúng không?” cô hỏi khi nghe thấy

Marco ở đằng sau.

“Cô cho phép tôi mà,” anh nói.

“Tôi có thể dừng nó lại, anh biết mà,” Celia nói, quay lại để đối diện anh.

Anh tựa lên một trong mấy cổng vòm đá, nhìn cô.

“Tôi chắc chắn là cô làm được. Nếu bây giờ cô ngăn lại thì tôi cũng

không thực hiện được, có thể còn bị gần như hoàn toàn chặn lại nữa. Và dĩ
nhiên, sự gần gũi là chìa khóa của quá trình xâm nhập.”

“Anh không được làm điều này với rạp xiếc,” Celia nói.

Marco nhún vai.

“Thật không may là khoảng cách quá lớn,” anh nói. “Đây là một trong

những năng lực của tôi, nhưng lại quá ít cơ hội để phát huy. Tôi không quen
tạo ra những ảo giác như thế này để mỗi lần có nhiều hơn một người chiêm
ngưỡng.”

“Thật kì diệu,” Celia nói khi quan sát cá koi bơi dưới chân cô. “Tôi chưa

bao giờ kiểm soát nổi thứ gì quá phức tạp, dù người ta gọi tôi là ảo thuật gia.
Anh xứng với danh hiệu đó hơn tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.