RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 304

vào chi tiết còn cô ấy nhìn vào tổng thể. Vì không nhìn thấy tổng thể nên tôi
ở đây còn cô ấy thì không. Tôi đã nhìn từng thành tố một cách riêng lẻ và
không bao giờ thấy chúng không hề khớp với nhau.”

Chiếc đồng hồ tích tắc nặng nề qua khoảng lặng tiếp theo.

“Tôi không muốn có cuộc đối thoại này,” ông Barris nói khi tiếng tích tắc

trở nên không thể chịu nổi. “Tôi đã không muốn có cuộc đối thoại ngày đó
với cô ấy và giờ tôi cũng không muốn với em.”

“Anh biết chuyện gì đang diễn ra ở đây phải không?” Lainie hỏi.

Ông Barris chỉnh thẳng chồng giấy trên bàn khi suy nghĩ câu trả lời.

“Đúng,” sau một lát ông đáp. “Tôi biết.”

“Anh đã nói với Tara?”

“Không.”

“Vậy thì nói cho tôi đi,” Lainie nói.

“Tôi không thể. Lời giải thích sẽ phá vỡ niềm tin và tôi không sẵn lòng

làm chuyện đó, kể cả với em.”

“Đã bao nhiêu lần anh nói dối tôi?” Lainie hỏi, đứng dậy khỏi ghế.

“Tôi chưa bao giờ nói dối,” ông Barris phản bác và cũng đứng dậy. “Tôi

không chia sẻ những gì tôi không được phép nói ra. Tôi đã hứa và tôi sẽ giữ
lời nhưng tôi chưa bao giờ nói dối em. Em thậm chí còn chưa bao giờ hỏi
tôi, em đã cho rằng tôi chẳng biết gì.”

“Tara đã hỏi anh,” Lainie nói.

“Một cách gián tiếp,” ông Barris nói. “Tôi không nghĩ là cô ấy biết thứ

cần phải hỏi và tôi cũng sẽ không trả lời kể cả nếu cô ấy có biết đi chăng
nữa. Tôi đã lo lắng cho cô ấy và tôi đã gợi ý rằng cô ấy nên nói chuyện với
Alexander nếu cô ấy muốn có câu trả lời. Tôi cho rằng đó là lý do vì sao cô
ấy ở ga. Tôi không biết là cô ấy đã nói chuyện với ông ấy chưa. Tôi đã
không hỏi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.