RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 355

“Nhưng anh đã xây cho em những giấc mơ,” Celia nói, ngước lên nhìn

anh. “Và em đã xây cho anh những căn lều mà anh chưa từng nhìn thấy. Em
đã luôn có anh thật nhiều ở bên mình, vậy mà em đã không trao lại được cho
anh bất cứ thứ gì để anh có thể cất giữ.”

“Anh vẫn còn tấm khăn choàng của em,” Marco nói. Cô khẽ cười khi

đóng cuốn sách lại. Cạnh nó, chỗ mực bị đổ đang bắn trở lại lọ, những mảnh
vỡ tự hàn gắn lại quanh nó.

“Em nghĩ đây là điều mà bố em gọi là làm việc từ ngoài vào trong thay vì

từ trong ra ngoài,” cô nói. “Ông lúc nào cũng phản đối việc này.”

“Vậy thì ông ấy sẽ khinh thường cái phòng kia mất,” Marco nói.

“Phòng nào cơ?” Celia hỏi. Lọ mực trở lại nguyên dạng như thể nó chưa

từng bị vỡ.

Marco hướng cô về phía trước, dẫn cô tới căn phòng tiếp giáp. Anh mở

cánh cửa nhưng không bước qua, và khi Celia theo sau anh, cô có thể hiểu vì
sao.

Có lẽ nó đã từng là phòng làm việc hoặc phòng khách, không lớn lắm,

nhưng có lẽ được coi là ấm cúng nếu không có lớp lớp giấy tờ và dây dợ
đung đưa ở khắp mọi nơi còn trống.

Những sợi dây rủ xuống từ chùm đèn và vòng qua đỉnh những giá sách.

Chúng được buộc lại với nhau như một tấm mạng thả xuống từ trần nhà.

Trên khắp các bề mặt, bàn uống trà, bàn làm việc và ghế bành, có vô vàn

mô hình lều được dựng vô cùng tỉ mỉ. Một số được làm từ giấy in báo, một
số được làm từ vải. Những bản thiết kế, tiểu thuyết và văn phòng phẩm,
được gập lại, cắt và tạo dáng thành hàng loạt những căn lều kẻ sọc, tất cả
được buộc vào nhau bằng dây đen, trắng và đỏ. Chúng được gắn với những
cấu trúc đồng hồ, các mẩu gương, và những mẩu nến đang rỏ sáp.

Ở chính giữa căn phòng, trên chiếc bàn gỗ hình tròn sơn đen, khảm những

đường sọc xà cừ sáng màu, có một vạc sắt nhỏ. Trong nó, một đám lửa đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.