RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 427

Tầm nhìn của anh bắt đầu thay đổi liên tục từ bóng tối sang ánh sáng, sự

tối tăm được thay thế bằng sắc trắng miên man, để rồi lại bị bóng tối nuốt
chửng. Không bao giờ bình ổn.

• • •

RẠP XIẾC BIẾN ĐỔI QUANH CELIA, cũng êm ái như một trong

những ảo giác của Marco.

Cô hình dung nơi mình muốn đến, và cô ở đó. Thậm chí cô không dám

chắc mình đang tự di chuyển hay đang điều khiển rạp xiếc ở quanh mình.

Vườn Băng im lìm và tĩnh lặng, chẳng có gì ngoài bốn bề trắng xóa khô

ráo và mát lạnh.

Chỉ một phần Nhà Gương phản chiếu sắc mặt của chính cô, vài tấm

gương chỉ hiện lên mờ mờ lấp loáng chiếc váy dài màu xám nhợt nhạt, hoặc
chuyển động của những dải ruy-băng gợn sóng khi chúng bồng bềnh sau cô.

Cô nghĩ đã thoáng thấy Marco trong gương, đường viền áo khoác hoặc

lấp ló cổ áo của anh, nhưng cô không dám chắc.

Nhiều tấm gương sụt xuống và chỉ còn trơ khung trang trí.

Màn sương ở lều Quái Thú dần tan đi khi cô tìm đến, nhưng bên trong

chẳng giấu gì ngoài giấy.

Hồ Nước Mắt không gợn dù chỉ một lăn tăn sóng, mặt nước hiền hòa

phẳng lặng, và cô không thể nhặt một viên đá thả xuống hồ. Cô không thể
thắp một ngọn nến trên Cây Ước, dù những điều ước trên các cành cây vẫn
tiếp tục cháy.

Cô đi qua hết phòng này đến phòng kia trong Mê Hồn Trận. Những căn

phòng cô tạo ra dẫn tới những căn phòng anh dựng nên và lại quay trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.