RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 429

Giữa bốn bề trắng xóa ấy, thật khó nhận ra, nhưng toàn bộ khu vườn đã

hóa trong suốt.

Anh cúi nhìn đôi bàn tay mình. Hai tay khẽ run nhưng rắn chắc. Bộ vét

của anh vẫn sẫm màu và không trong suốt.

Marco đưa tay về phía bông hồng gần đó, ngón tay anh xuyên qua những

cánh hoa chỉ gặp chút lực cản, như thể đóa hoa là nước chứ không phải
băng.

Anh vẫn đang nhìn bông hồng ấy thì nghe thấy tiếng hổn hển phía sau.

• • •

CELIA ĐẶT TAY LÊN MÔI, như không tin vào mắt mình. Trước đây,

những lúc một mình giữa ngút ngàn hoa băng, cô đã bao lần hình dung cảnh
tượng Marco đứng trong Vườn Băng này, giờ cảnh tượng ấy dường như
không thực dù bộ vét sẫm màu anh đang mặc tương phản với vòm hồng leo
nhợt nhạt.

Rồi anh quay lại và nhìn cô. Ngay khi bắt gặp ánh mắt anh, mọi nghi ngại

trong cô tan biến hết.

Trong khoảnh khắc, anh trông trẻ đến mức cô có thể thấy cậu bé năm xưa

trong anh, nhiều năm trước khi cô gặp anh, khi họ đã gắn kết nhưng còn ở
rất xa nhau. Có quá nhiều điều cô muốn nói, những điều cô sợ rằng sẽ chẳng
bao giờ có cơ hội để nói lại với anh. Duy chỉ có một điều thực sự quan
trọng. “Em yêu anh,” cô nói.

Từng từ vang vọng khắp căn lều, dịu dàng rung động những lá băng.

• • •

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.