RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 45

“Hình như chưa có ai thực sự gọi tôi như vậy,” Marco đáp. Isobel lại bật

cười, cô vẫn đang cười khi anh cúi xuống và đặt môi hôn.

Đôi chim uốn lượn bay trên không khi làn gió nhẹ thổi qua các cành cây

xung quanh họ.

Còn với các khách bộ hành trên con phố đang tối dần ở London, trông họ

chẳng có gì khác thường, chỉ là đôi tình nhân trẻ đang hôn nhau trong mưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.