RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 97

cuốn còn lại trên giá đổ rạp, vài pho sách rơi hẳn xuống, nhưng Marco như
không nhận ra.

“Có phải người phụ nữ Nhật đã khiến anh tò mò không?” Isobel hỏi, nhìn

những cặp tài liệu cực kỳ ngăn nắp của Marco tung tóe thành một mớ hỗn
độn. Căn hộ luôn được sắp đặt gọn gàng, Isobel hoang mang trước cơn bột
phát đầy bất ngờ này.

“Không,” Marco đáp trong khi lật giở các trang sách. “Đó là con gái của

Prospero.”

Isobel nhặt chậu hoa vi-ô-lét bị chồng sách xô đổ và đặt nó trở lại giá.

“Prospero ư?” cô hỏi. “Vị ảo thuật gia anh đã từng xem ở Paris phải

không?”

Marco gật.

“Em không biết ông ấy có con gái,” cô nói.

“Chính anh cũng không biết,” Marco nói, vứt một cuốn sách đi và vớ lấy

cuốn khác. “Chandresh mới tuyển cô ta vào vị trí ảo thuật gia của rạp xiếc.”

“Thật sao?” Isobel hỏi.

Marco không trả lời.

“Thế là cô ấy sẽ biểu diễn như ông ấy đã biểu diễn, phép thuật thực sự ẩn

dưới vỏ ngoài là những trò ảo thuật trên sân khấu. Cô ấy có làm vậy ở buổi
thi tuyển không?”

“Có,” Marco đáp, không ngước mắt khỏi những cuốn sách.

“Chắc là cô ấy giỏi lắm.”

“Cô ấy quá giỏi,” Marco nói, tiếp tục kéo một ngăn đầy sách ra khỏi nơi

an vị của chúng, vứt hết xuống bàn, chậu hoa vi-ô-lét vô tội một lần nữa trở
thành nạn nhân. “Chuyện này rồi sẽ cực kỳ rầy rà,” anh nói, gần như với
chính mình. Một chồng sổ tay trượt từ bàn xuống sàn nhà, những trang giấy
hối hả loạt soạt như tiếng đập cánh của một bầy chim.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.