RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 98

Isobel nhặt lại chậu vi-ô-lét, đặt nó sang góc phòng khác. “Cô ấy có biết

anh là ai không?” cô hỏi.

“Anh nghĩ cô ấy không biết,” Marco đáp.

“Như thế có nghĩa rạp xiếc là một phần của thử thách phải không?” Isobel

hỏi.

Marco thôi lật giở các trang sách và ngước nhìn cô. “Hẳn là vậy rồi,” anh

nói rồi lại chuyển chú ý vào cuốn sách. “Có thể đó là lý do anh được đưa
đến chỗ Chandresh làm việc, như vậy anh đã trực tiếp tham gia. Rạp xiếc
chính là địa điểm thi đấu.”

“Như vậy ổn không?” Isobel hỏi, nhưng Marco không đáp, lại chìm đắm

trong cơn lũ giấy và mực.

Một tay anh vân vê tay áo bên kia. Một đốm mực đen loang trên cổ tay áo

trắng. “Cô ấy biến đổi được vải vóc,” anh lẩm bẩm với chính mình. “Làm
sao cô ấy có thể biến đổi vải vóc?”

Isobel đặt một chồng sách Marco đã xem lên bàn, nơi cô để bộ bài

Marseilles của mình. Cô nhìn Marco trong khi anh vùi đầu vào một cuốn
sách. Cô yên lặng trải bộ bài thành một hàng dài ra bàn.

Mắt vẫn nhìn Marco, cô rút chỉ một lá bài. Cô lật lá bài ấy lên và cúi

xuống xem bộ bài của cô nói gì về sự việc này.

Một người đàn ông đứng giữa hai phụ nữ, tiểu thiên sứ với cánh cung và

mũi tên bay trên đầu họ. L’Amoureux. Người tình.

“Cô ấy có đẹp không?” Isobel hỏi. Marco không đáp.

Cô rút tiếp một lá bài nữa trong hàng và đặt nó lên trên lá đầu tiên. La

Maison Dieu

[15]

.

Isobel cau mày nhìn hình ảnh tòa tháp đang đổ và người đang rơi. Cô xếp

hai lá bài lại vào bộ, đẩy bộ bài ngay ngắn về vị trí ban đầu.

“Cô ấy có mạnh hơn anh không?” Isobel hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.