REACHER BÁO THÙ - Trang 387

năm năm cũng vậy thôi. Đây là việc chỉ được thực hiện một lần. Làm và
hoàn thành. Hồi trong quân ngũ chúng tôi thường bảo: làm một lần và làm
cho được. Đêm nay tôi bổ sung thêm: và làm cho nhanh.

"Hubble !" tôi gọi. 'Tôi cần sự giúp đỡ của anh."
Anh chàng thức giấc nhìn tôi.
"Giúp thế nào ?" anh ta hỏi.
Tôi dành mười phút chạy xe để nói về điều đó. Nói đi nói lại, cho tới

khi Hubble hoàn toàn nắm chắc. Tôi rẽ khỏi quốc lộ chỗ giao với tỉnh lộ.
Phóng vọt qua khu nhà kho chạy tiếp mười bốn dặm tới thị trấn. Giảm tốc
độ lúc xe chạy qua đồn cảnh sát. Nơi này yên lặng, đèn đã tắt. Trong bãi đỗ
không có chiếc xe nào. Đồn cứu hỏa bên cạnh trông ổn. Thị trấn yên ắng
không một bóng người. Bóng đèn duy nhất của toàn bộ nơi này bật sáng là
đèn của tiệm cắt tóc.

Tôi ngoặt phải vào phố Beckman chạy lên dốc tới nhà Hubble. Rẽ vào

chỗ hòm thư màu trắng quen thuộc và xoay tay lái chạy qua những chỗ cua
của lối chạy xe. Tấp vào sát cửa.

"Chìa khóa xe của tôi ở trong nhà," Hubble bảo.
"Cửa mở đấy", tôi nói.
Hubble ra kiểm tra. Dùng một ngón tay thận trọng đẩy cánh cửa đã bị

phá, như có thể bị gài mìn. Tôi thấy anh chàng đi vào trong. Một phút sau
anh ta trở ra. Cầm chìa khóa của mình nhưng không bước vòng ra ga ra.
Anh ta trở lại chỗ tôi và tựa người vào xe.

"Trong này lộn xộn khủng khiếp," Hubble nói. "Đã có chuyện gì thế

?"

"Tôi dùng nơi này để thực hiện một vụ phục kích. Bốn gã dò khắp nơi

để tìm tôi. Lúc ấy trời mưa."

Hubble hạ thấp người nhìn tôi.
"Đúng là bọn đó không ?'' anh ta hỏi. "Ông biết đấy, bọn mà Kliner sẽ

điều tới nếu tôi nói chuyện ấy ?"

Tôi gật đầu.
"Bọn chúng mang theo đủ đồ nghề," tôi nói.
Tôi có thể trông thấy gương mặt của Hubble trong ánh sáng mờ từ

những bảng đồng hồ cũ trên bảng điều khiển xe. Hai mắt anh ta mở to

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.