REACHERBAOTHU - Trang 174

Tôi gật đầu lần nữa. Nghĩ về điều khác tôi cần nói và buộc mình dùng

động từ ở thì hiện tại.

"Anh ấy làm việc ở đâu ?" tôi hỏi.
"Sunrise International. Đó là một ngân hàng." Rồi cô viết một địa chỉ

ở Atlanta.

"Rồi, Charlie. Giờ hãy cho tôi hỏi chuyện khác. Rất quan trọng đấy.

Chồng cô đã bao giờ nhắc tới từ Pluribus chưa ?"

Charlie nghĩ rồi nhún vai.
"Pluribus à ?" cô nói. "Không phải điều gì đó liên quan tới chính trị

chứ ? Giống như bục khi Tổng thống phát biểu à ? Tôi chưa bao giờ nghe
Hub nói về nó. Anh ấy tốt nghiệp ngành ngân hàng mà."

"Cô chưa bao giờ nghe anh ấy dùng từ này à ?" tôi hỏi lại lần nữa.

"Qua điện thoại, trong giấc mơ hay gì đó ?"

"Chưa bao giờ."
"Còn Chủ nhật tới thì sao ? Đã bao giờ anh ấy nhắc tới ngày Chủ nhật

tới chưa ? Điều gì đó về chuyện sắp diễn ra ấy ?"

"Chủ nhật tới ? Tôi không nghĩ là anh ấy đã đề cập tới nó. Tại sao chứ

? Chuyện gì sẽ diễn ra vào Chủ nhật tới ?"

"Tôi không biết. Đó là điều tôi đang cố gắng tìm hiểu."
Charlie lại trầm ngâm một lúc lâu về điều đó, nhưng rồi chỉ lắc đầu

nhún vai, ngửa hai bàn tay, như thể điều ấy chẳng có ý nghĩa gì với cô.

"Tôi xin lỗi !" cô nói.
"Đừng lo về chuyện đó," tôi bảo. "Giờ cô phải làm một việc".
"Tôi phải làm gì ?"
"Cô phải rời khỏi đây."
Những khớp tay vẫn còn trắng nhợt nhưng Charlie đã kiểm soát được

mình.

"Tôi phải chạy trốn à ?" cô hỏi. "Nhưng tới đâu ?"
"Một đặc vụ FBI sẽ tới đón cô."
Charlie chằm chằm nhìn tôi đầy kinh hãi. "FBI à ?" cô hỏi. Lúc này

còn nhợt nhạt hon. "Vụ này thực sự nghiêm trọng, đúng không ?''

"Nghiêm trọng vô cùng", tôi đáp. "Cô cần sẵn sàng ra đi ngay bây

giờ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.