REACHERBAOTHU - Trang 202

Cô đang nghe về cái việc mà có kẻ định thực hiện với chúng tôi đêm qua.

"Và gì nữa ?" Finlay lại hỏi.
"Cơ thể người phụ nữ bị cắt xẻo", bác sĩ đáp. "Hai vú bị xẻo, bộ phận

sinh dục bị cắt, họng bị rạch. Rồi họng người đàn ông bị rạch. Đó là vết
thương cuối cùng. Các vị có thể thấy máu động mạch cổ ông ấy đè lên tất
cả những vết máu khác trong phòng."

Căn phòng lại im lặng như nấm mồ. Kéo dài một lúc.
"Vũ khí là gì ?" tôi hỏi.
Người đàn ông ngồi bên bàn quét ánh nhìn mệt mỏi về phía tôi.
"Rõ ràng là thứ gì đó sắc", ông ta đáp. Hơi cười một chút. "Thẳng, có

lẽ dài chừng mười hai phân."

"Lưỡi dao cạo hả ?"
"Không. Chắc chắn là thứ gì đó sắc như dao cạo nhưng cứng, không

gập, và có lưỡi ở cả hai mặt."

"Tại sao lại thế ?" tôi hỏi.
"Có bằng chứng cho thấy nó được kéo qua kéo lại", bác sĩ nói. Ông

dùng bàn tay cắt qua cắt lại theo một đường vòng cung nhỏ xíu. "Như thế
này này. Trên hai vú người phụ nữ. Cắt theo cả hai chiều. Như lọc thịt cá
hồi ấy."

Tôi gật đầu. Roscoe và Finlay im lặng.
"Thế còn người đàn ông kia ?" tôi hỏi. "Stoller ấy ?"
Bác sĩ pháp y đẩy hai tập hồ sơ về vợ chồng Morrison sang một bên

và mở tập thứ ba. Liếc qua đó rồi nhìn sang tôi. Tập hồ sơ thứ ba dày hơn
hai tập còn lại.

"Tên anh ấy là Stoller à ?" ông hỏi. "Chúng tôi xác định danh tính anh

ta là John Doe."

Roscoe ngước lên.
"Chúng tôi đã gửi cho ông một bức fax," cô nói. "Sáng hôm qua.

Chúng tôi đã tìm được dấu vân tay của anh ta."

Bác sĩ lục quanh chiếc bàn bừa bộn. Tìm thấy một bức fax quăn lại.

Đọc và gật đầu. Gạch bỏ chữ "John Doe" trên bìa hồ sơ và ghi lại thành
"Sherman Stoller". Lại hơi cười với chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.