REACHERBAOTHU - Trang 248

giường và nhấc máy. Nghe thấy giọng Finlay. Tôi nắm chặt điện thoại và
nín thở.

"Reacher à ?" Finlay nói. "Picard đã kiếm được thứ ta cần. Anh ấy đã

tìm ra được chiếc xe."

Tôi thở ra và gật đầu với Roscoe.
"Tuyệt quá Finlay", tôi nói. "Vậy câu chuyện là thế nào ?"
"Đến văn phòng của anh ấy đi. Anh ấy sẽ cung cấp thông tin, trực

tiếp. Tôi không muốn nói quá nhiều qua điện thoại ở chỗ này".

Tôi nhắm mắt một giây và cảm thấy sức lực trào lên.
"Cảm ơn, Finlay. Nói chuyện với ông sau nhé."
"OK," viên thám tử đáp. "Nhớ cẩn thận, được chứ ?"
Rồi ông gác máy, để tôi đứng cầm chiếc điện thoại mà mỉm cười.
"Em nghĩ ông ấy sẽ chẳng bao giờ gọi," Roscoe bật cười. "Nhưng em

nghĩ là với Cục Điều tra liên bang thì mười tám tiếng cũng không quá tệ,
đúng không ?"

***

FBI Adanta nằm trong một tòa nhà của liên bang ở trung tâm thành

phố. Roscoe đỗ xe ngoài rìa đường. Bộ phận lễ tân gọi lên tầng nói với
chúng tôi rằng đặc vụ Picard sẽ xuống ngay đón chúng tôi. Hai chúng tôi
chờ ông dưới sảnh. Đây là sảnh lớn, trang trí táo bạo nhưng nó vẫn có
không khí u ám của các tòa nhà chính phủ. Sau ba phút, Picard từ một thang
máy bước ra. Ông thong thả chạy tới chỗ chúng tôi. Dường như đặc vụ này
choán hết cả sảnh. Ông gật đầu với tôi và bắt tay Roscoe.

“Tôi đã nghe Finlay nói nhiều về cô," viên đặc vụ nói. Giọng nói như

gấu của ông dội lên. Roscoe gật đầu

“Chiếc xe Finlay tìm thấy à ?" ông nói. "Xe cho thuê hiệu Pontiac.

Được đặt cho Joe Reacher, tại sân bay Atlanta, .... tạm giữ tối thứ Năm."

"Tuyệt, Picard," tôi nói. "Có phỏng đoán gì về nơi anh ấy đã ở không

?”

“Còn hơn là đoán ấy chứ, anh bạn. Họ đã có vị trí chính xác. Đó là

chiếc xe được đặt trước. Người ta chuyển nó tới khách sạn của ông ấy."

Viên đặc vụ nhắc tới một nơi cách khách sạn chúng tôi đang ở một

dặm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.