REACHERBAOTHU - Trang 285

vụ. Nhưng ông ấy không thể làm thế thêm nữa. Không thể dành thêm chút
thời gian nào cho công việc bên ngoài. Và Picard cảm thấy rằng làm thế
cũng không hay lắm, hai người biết đấy, Charlie là phụ nữ, rồi còn con bé,
rồi mọi thứ. Đứa trẻ sợ ông ấy." Finlay nhìn qua phía Roscoe. Cô đã hiểu
câu chuyện đang dẫn tới đâu.

"Ông ấy muốn tôi tới đó à ?" Roscoe hỏi.
"Chỉ trong vòng hai mươi tư giờ thôi. Đó là điều ông ấy yêu cầu. Cô

sẽ làm việc đó cho ông ấy chứ ?"

Roscoe nhún vai. Mỉm cười.
"Tất nhiên tôi sẽ làm. Không vấn đề. Tôi có thể dành ra một ngày.

Miễn là ông hứa sẽ đưa tôi trở lại khi trò vui bắt đầu, OK chứ ?"

"Chuyện đó có tính tự động," Finlay nói. "Trò vui không thể bắt đầu

cho tới lúc chúng ta có được chi tiết, và ngay khi chúng ta có được chi tiết,
Picard sẽ đưa vấn đề ra công khai, điều các đặc vụ của ông ấy tới nhà mật.
Cô trở về đây",

"OK. Khi nào tôi đi ?"
"Ngay bây giờ. Picard sẽ có mặt ở đây bất kỳ lúc nào".
Roscoe nhăn nhở với đội trưởng thám tử.
"Thế là ông đã nghĩ rằng tôi sẽ đồng ý à ?"
Finlay cười lại với cô.
"Như tôi đã bảo với Reacher," ông nói, "cô là người giỏi nhất chúng

tôi có."

Roscoe và tôi qua phòng họp rồi bước qua cửa kính ra ngoài. Cô nhấc

chiếc va li để trong chiếc Chevy ra đặt lên vỉa hè.

"Em đoán sẽ gặp lại anh ngày mai," Roscoe nói.
"Em sẽ ổn chứ ?"
"Chắc chắn. Em sẽ ổn. Không thể có chỗ nào an toàn hơn nhà mật của

FBI, đúng không ? Nhưng em sẽ nhớ anh đấy, Reacher. Em không biết sử
dụng thời gian thế nào khi bọn mình xa nhau."

Tôi bóp nhẹ tay Roscoe. Cô hôn vào má tôi. Chỉ kiễng người hôn nhẹ.

Finlay đẩy mở cửa đồn. Tôi nghe tiếng mút của lớp doăng cao su. Viên
thám tử thò đầu ra gọi Roscoe.

"Cô nên cập nhật tình hình cho Picard, được chứ ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.