REACHERBAOTHU - Trang 296

nặng nề. Rồi đều đều với tốc độ nhanh. Tôi cho là mình đang rút ngắn toàn
bộ thời gian bám theo chiếc xe tải. Sau vài dặm, tôi phát hiện ra nó. Giảm
tốc độ và tụt hẳn lại, có lẽ sau chiếc xe tải ba trăm mét. Duy trì cho khoảng
sáu xe chạy giữa xe đó và xe tôi. Tôi ngồi thả người thư giãn. Theo giả
thuyết cây đèn nhiều nhánh của Roscoe, chúng tôi đang chạy về Los
Angeles.

Chúng tôi chầm chậm chạy về hướng Bắc. Tốc độ không quá năm

mươi dặm một giờ. Bình xăng chiếc Cadillac gần đầy. Có thể cho phép tôi
chạy ba trăm dặm, có khi ba trăm năm mươi. Với tốc độ chậm thế này có
thể đạt cự ly xa hơn. Tăng ga chẳng khác nào uống xăng. Đạp ga chiếc xe
cũ động cơ V8 đã tám năm tuổi này sẽ tiêu hao xăng nhanh hơn cả cà phê
chảy từ bình xuống. Nhưng chạy ổn định sẽ giúp tôi có được quãng đường
khá hơn. Có thể tới bốn trăm dặm. Có khi đủ tới tận Memphis.

Chúng tôi cứ chạy. Phía trước ba trăm mét, chiếc xe tải đỏ trông to và

rõ. Nó rẽ về phía trái, vòng qua rìa Nam Atlanta. Hướng ra phía Tây, băng
ngang đất nước. Giả thuyết về phân phối có vẻ họp lý. Tôi giảm tốc độ tụt
lại bằng cách đổi làn. Không muốn tay tài xế nghi ngờ về chuyện bị bám
đuôi. Nhưng qua cách tay tài xế chuyển làn, tôi có thể thấy hắn không phải
dạng hay dùng gương. Tôi áp sát thêm chút.

Chiếc xe tải đỏ vẫn chạy. Tôi cách nó tám xe. Thời gian cứ trôi. Đã

cuối buổi chiều. Rồi đầu buổi tối. Vừa lái xe tôi vừa ăn kẹo và nhấp nước
thay bữa tối. Tôi không mở được đài. Nó là một kiểu đài của Nhật. Chắc
hẳn ông bạn ở cửa hàng ô tô đã lắp nó vào xe. Có lẽ nó đã hỏng. Tôi tự hỏi
liệu có phải ông ta đang phủ sơn màu lên cửa sổ chiếc Bentley. Tôi tự hỏi
liệu Charlie sẽ nói gì khi nhận lại xe với lớp kính đen. Tôi cho đó là thứ cô
ít lo lắng nhất. Chúng tôi tiếp tục chạy. Chúng tôi chạy gần bốn trăm dặm.
Tám tiếng. Chúng tôi chạy khỏi Georgia, qua Alabama, tới góc phía Đông
Bắc Mississippi. Trời đã tối đen. Mặt trời mùa thu đã hạ xuống phía trước
mặt. Xung quanh đã lên đèn. Chúng tôi lái xe qua bóng tối suốt nhiều giờ.
Cảm giác như suốt đời tôi bám theo tay tài xế kia. Rồi lúc gần nửa đêm,
chiếc xe tải đỏ chạy chậm lại. Phía trước nửa dặm, tôi thấy nó rẽ vào một
trạm nghỉ dành cho xe tải ở một nơi chẳng ai biết tới. Gần một nơi có tên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.