REACHERBAOTHU - Trang 347

điều này. Chúng cân lên, chúng tính toán giá trị, rồi chúng viết con số vào
cạnh thùng."

"Làm thế nào ông biết được ?"
"Các số xê ri. Cho biết có bao nhiêu tiền trong thùng."
Finlay nở nụ cười trầm tư.
"OK," ông nói. "Rồi các thùng chuyển tới bãi biển Jacksonville, phải

không ?"

Tôi gật đầu.
"Được đưa lên một con tàu. Và được chuyển tới Venezuela."
Rồi chúng tôi im lặng. Chúng tôi đang tới gần khu nhà kho ở đầu tỉnh

lộ cổ. Nó nổi lên phía tay trái chúng tôi như trung tâm vũ trụ. Phần ván
ngoài bằng kim loại phản chiếu ánh sáng nhợt nhạt của bình minh.

Finlay chạy chậm lại. Chúng tôi quan sát nơi này. Khi chạy qua, đầu

cả hai ngoái lại. Rồi chúng tôi ngoặt lên đường dẫn vào quốc lộ. Hướng về
phía Bắc đi Atlanta. Finlay đạp hết ga, chiếc xe cũ đồ sộ gầm lên lao đi
nhanh hơn.

"Có gì ở Venezuela ?" tôi hỏi ông.
Viên thám tử nhún vai với tôi.
"Nhiều thứ, đúng không ?" ông hỏi.
"Nhà máy hóa chất của Kliner. Nó được chuyển tới đó sau sự cố với

EPA."

'Thế thì sao ?"
"'Vậy nó là gì ? Nhà máy hóa chất đó dùng để làm gì ?"
"Việc gì đó liên quan tới bông."
"Đúng," tôi nói. "Liên quan tới natri hydroxide, natri hypochlorite, clo

và nước. Ông thu được gì khi trộn tất cả những thành phần ấy với nhau ?"

Đội trưởng thám tử nhún vai. Ông là cảnh sát chứ không phải nhà hóa

học.

"Thuốc tẩy", tôi tự đưa ra câu trả lời. "Thuốc tẩy, loại rất mạnh, đặc

biệt cho sợi bông",

"Thế thì sao ?'' Finlay hỏi lại.
"Trợ lý của Bartholomew đã nói gì với ông về giấy in tiền ?" tôi hỏi.
Finlay hít mạnh một hơi. Thực ra là tiếng hổn hển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.