REACHERBAOTHU - Trang 396

Finlay ngồi thẳng dậy còn Hubble trông sợ hãi. Tôi ra hiệu cho cả hai

ở yên chỗ. Đứng dậy lôi khẩu tự động to đùng khỏi túi. Mở khóa an toàn.
Ông già khoát hai tay ngăn tôi lại.

"Anh không cần đến thứ đó đâu, con trai," ông nói. "Không cần đến

nó chút nào hết."

Ông già đang mất kiên nhẫn, ra hiệu cho tôi ra ngoài cùng ông. Tôi lại

cất súng đi. Nhún vai với hai người kia và đi ra cùng ông già cắt tóc. Ông
dẫn tôi vào căn bếp bé xíu. Trong này có một người phụ nữ rất già, đang
ngồi trên chiếc ghế cao. Cũng có nước da nâu gỗ gụ như ông già, gây tong
teo. Bà trông như cây giữa mùa đồng.

"Đây là chị gái tôi," ông già cắt tóc nói. "Đám các anh nói chuyện đã

làm bà ấy thức giấc".

Rồi ông bước tới bên người phụ nữ. Cúi người nói vào tai bà.
"Đây là cậu bé em đã kể với chị," ông nói.
Bà già ngước lên mỉm cười với tôi. Rạng rỡ như mặt trời. Tôi phát

hiện ra nét đẹp chắc chắn bà từng có, cách đây rất lâu rồi. Bà già chìa một
tay ra, tôi nắm lấy. Cảm giác như

những đường chỉ mỏng trên chiếc găng tay mềm đã khô. Ông già để

hai chúng tôi lại trong bếp. Bước qua chỗ tôi, ông dừng lại

"Hãy hỏi chị tôi về ông ấy," ông bảo.
Ông chậm chạp bước ra. Tôi vẫn cầm tay bà cụ. Ngồi xổm xuống

cạnh bà. Bà già không cố kéo tay ra. Chỉ để nguyên đó, như một nhánh cây
nâu trong bộ móng khổng lồ của tôi.

'Ta nghe không được tốt lắm", bà nói. "Anh phải ghé sát vào".
Tôi nói vào tai bà. Bà tỏa ra mùi như một bông hoa nở đã lâu. Như

một bông hoa đã phai sắc.

"Như thế này bà có nghe được không ?" tôi hỏi.
"Thế thì tốt, con trai. Ta có thể nghe được."
"Cháu đã hỏi em trai bà về Blake Mù," tôi nói.
"Ta biết chuyện đó, con trai. Cậu ấy đã kể cho ta nghe điều đó."
"Ông ấy bảo cháu rằng bà biết Blake," tôi nói vào tai bà
"Chắc chắn ta biết chứ. Ta biết rõ ông ấy."
"Bà kể cho cháu nghe về ông ấy được chứ ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.