REACHERBAOTHU - Trang 403

sổ lớn của phòng làm việc. Tôi có thể nhìn thấy mọi thứ trong phòng này.
Và những gì nhìn thấy khiến tim tôi ngừng đập.

Tôi chưa bao giờ tin vào vận may. Chưa bao giờ có lý do để làm như

thế. Chưa bao giờ dựa vào vận may bởi tôi chẳng bao giờ có thể làm vậy.
Nhưng bây giờ tôi gặp vận may rất lớn. Ba mươi sáu năm đen đủi và rắc rối
bị cuốn trôi sạch sẽ chỉ bởi một cái liếc duy nhất. Các vị thần đang đứng
trên vai tôi, vỗ tay giục tôi tiến bước. Chỉ qua một cái nhìn, tôi biết mình đã
chiến thắng.

Bởi bọn trẻ đang ngủ trên sàn căn phòng. Các con của Hubble. Ben và

Lucy. Nằm dài trên đống bao tải không. Ngủ sâu, dang chân dang tay với vẻ
ngây thơ chỉ thấy ở trẻ đang ngủ. Hai đứa bé bẩn thỉu rách rưới, vẫn mặc bộ
đồng phục nhà trường từ hôm thứ Hai. Chúng trông như lũ trẻ sống đầu
đường xó chợ trong bức tranh xưa về New York vẽ bằng mực làm từ củ
nâu. Duỗi dài chân tay, ngủ say. Bốn giờ sáng. Giờ may mắn của tôi. Bọn
trẻ khiến tôi lo lắng đến phát điên. Chúng là yếu tố có thể khiến toàn bộ
chuyện này thành việc bất khả thi. Tôi đã nghĩ đi nghĩ lại cả ngàn lần. Đầu
tôi nghiên cứu biết bao phương án, cố gắng tìm ra một phương án hữu hiệu.
Tôi đã không tìm được phương án nào. Tôi luôn gặp phải một hậu quả xấu
nào đó. Điều mà các trường tham mưu gọi là kết quả không như mong
muốn. Tôi luôn gặp phải cảnh lũ trẻ bị những khẩu súng trường lớn bắn
thành các mảnh văng khắp nơi. Súng trường và trẻ em không thể đồng hành
với nhau. Và tôi luôn tưởng tượng ra cảnh bốn nạn nhân cùng hai khẩu súng
trường ở cùng một nơi vào một thời điểm. Tôi đã hình dung cảnh Charlie và
hai đứa trẻ hoảng loạn la hét còn những khẩu Ithaca lớn đùng đùng khạc
đạn. Tất cả diễn ra ở cùng một nơi. Tôi không tìm được giải pháp nào. Nếu
tôi có cơ hội được chọn hoặc sẽ được chọn, tôi sẽ chọn cho những đứa trẻ
ngủ say ở một nơi khác. Và điều đó đã xảy ra. Điều đó đã xảy ra. Niềm
phấn khởi ầm ầm vang lên trong hai tai tôi như đám đông cuồng nhiệt trong
một sân vận động khổng lồ.

Tôi quay sang Finlay và Hubble. Đặt tay lên gáy họ để kéo lại gần

phía tôi. Nói với họ bằng những tiếng thì thầm nhỏ nhất.

"Hubble bế con gái," tôi nói. "Finlay bế đứa con trai. Đặt một tay lên

miệng chúng. Không được phát ra tiếng động nào. Đưa chúng trở lại chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.