RING - VÒNG TRÒN ÁC NGHIỆT - Trang 69

một âm thanh trầm tựa như tiếng đất rền và mùi đất ải. Gã cảm thấy tóc gáy
gã đang dựng lên vì khí lạnh truyền đến mang tai. Càng lúc gã càng thấy
tức thở hơn, lũ côn trùng từ sâu trong đất lổm ngổm bám vào cổ chân và
sống lưng khiến gã nhột nhạt. Những ý nghĩ không thể nói thành lời và sự
căm ghét đã đạt đến cùng cực theo thời gian truyền tới gã qua điện thoại.
Asakawa dập mạnh ống nghe, lấy tay bịt miệng rồi chạy vào toilet. Gã thấy
ớn lạnh và bất giác buồn nôn. Ở bên kia đầu dây, cái đó đã không nói gì,
nhưng gã biết ý đồ của nó. Đấy là một cú điện thoại xác nhận.

... Thế nào, hiểu rồi chứ. Nhớ làm theo lời ta nói..., nếu không...

Asakawa nôn thốc trên bệ xí. Chẳng có gì ngoài chỗ whisky gã vừa uống
và thứ dịch vị chua loét từ mồm gã chảy ra. Mắt gã nhoè nước. Dịch vị xộc
lên mũi làm gã ngạt thở. Mặc dầu vậy, lúc này, ở đây, gã vẫn tin rằng nếu
có thể nôn ra toàn bộ, thì gã cũng sẽ trút đi được cái hình ảnh mà gã vừa
xem.
- ... nếu không... nếu không cái chết tiệt. Ta làm sao biết được. Phải làm gì
bây giờ? Hả? Ta phải làm gì bây giờ?
Ngồi bệt xuống sàn toilet, Asakawa gào to lên để át đi nỗi sợ.
- Ngươi có hiểu không, bọn chúng xoá đi mất rồi... cái chỗ quan trọng ấy.
T... ta làm sao biết được. Ta xin ngươi đấy.

Lúc này, gã đâu còn cách nào khác là thanh minh. Chẳng kịp ngó đến bộ
dạng thảm hại của mình, Asakawa lao ra khỏi toilet, gã nhìn khắp căn
phòng, dập đầu lia lịa trước cái-thứ rất có thể đang ở đâu đây và van xin nó.
Bản thân gã cũng không nhận ra tự khi nào gã đang làm một bộ mặt như
thể cầu xin sự chấp nhận của kẻ khác. Asakawa đứng dậy, súc miệng bên
bồn rửa bát và uống nước. Gió thổi. Gã nhìn ra cửa sổ phòng khách. Cánh
rèm đang lay động.

... Sao thế, rõ ràng mình đã đóng cửa rồi mà.
Quả có vậy, Asakawa đã đóng chặt khung cửa kính trước khi kéo rèm. Gã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.