RỪNG RĂNG-TAY - Trang 141

Jacob kết thúc. Cũng giống như cô bé kia, tôi lắc mạnh đầu dường không
tin vào điều đó.

Đây chính là nỗi kinh hoàng. Điều đó có nghĩa là người ta sẽ rút

thang sớm. Người ta phải tìm cách để cứu lấy mạng sống của mình trước
tiên.

Lông con Argos dựng đứng lên. Đầu nó cúi thấp xuống và tôi thấy nó

run lên theo những tiếng gầm gừ. Tất cả loài chó trong ngôi làng này dường
như có một nỗi sợ bản năng đối với các sinh vật của Vùng vô định và chúng
được huấn luyện để đánh hơi thấy điều nguy hiểm đó. Giờ con chó chỉ tập
trung vào cửa lều. Nó nhắc nhở chúng tôi về một thứ đang xuất hiện ở ngay
bên kia cánh cửa.

Có thứ gì đó nhào vào tôi. Tôi bị đẩy ra khỏi cửa sổ. Harry nhét con

dao lễ vào tay tôi rồi nâng cằm tôi lên, những ngón tay anh giữ chặt khuôn
mặt tôi và mắt anh nhìn sâu vào mắt tôi.

Lồng ngực anh nhấp nhô. Mồ hôi nhỏ giọt từ thái dương. Rồi anh

nhao ra mở cửa sổ, phi ra ngoài trước khi tôi có cơ hội sửa chữa điều gì đó,
trước khi tôi kịp hét lên và giữ anh lại. Trong khi tôi vẫn còn đang chạm
vào chỗ ngón tay anh vừa in dấu trên da thịt, thì anh đã ôm Jacob trong
lòng. Nó đã bị tôi và đứa bé gái kia bỏ lại chơ vơ với lũ sinh vật của Vùng
vô định. Harry đặt thằng bé vào giường và lại tiếp tục đi tìm đồ dự trữ.

Anh quẳng chiếc túi cho tôi và tôi ôm nó trước ngực, tay kia vẫn cầm

con dao lễ. Anh chộp lấy hai túi nước treo trên móc cửa ra vào rồi dừng lại
nhìn tôi. Tôi vẫn cứ đứng nguyên vị trí chỗ bức tường mà anh đã đẩy tôi sát
vào đó.

Anh chìa tay ra và tôi nắm lấy. Những ngón tay anh lần theo sợi dây

Gắn kết trên cổ tay tôi và tôi thấy miệng anh thoáng một nụ cười. Anh mấp
máy câu gì đó nhưng tai tôi ù lên vì những hồi còi báo động lại tiếp tục réo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.