RỪNG RĂNG-TAY - Trang 180

19

- Gì cơ? - Cass kêu lên. Giọng cô có vẻ bị kích động và cô bước vòng

lên chỗ Harry để tận mắt nhìn thấy điều đó.

Cô đập mạnh vào phần hàng rào chắn ngang con đường mòn và điều

đó làm tôi liên tưởng đến lũ sinh vật Vùng vô định, chúng lúc nào cũng
muốn những gì ở phía bên kia rào.

Cuối cùng Travis cũng đến bên cạnh và choàng tay lên người cô. Anh

bảo cô im lặng và đung đưa vỗ về. Harry cũng bước lại sau đặt tay lên vai
cô. Tất cả đều muốn ngăn những tiếng thổn thức run rẩy của Cass. Thậm
chí con Argos cũng quẩn quanh, nhổm lên liếm bàn tay. Cô níu lấy Travis.
Tôi có thể nhìn thấy những ngón tay bấu mạnh vào thịt anh ngay dưới cổ
áo. Tôi không thể nào thôi quan sát hành vi ấy với một cảm giác ghen tuông
ghê gớm. Ruột gan tôi cồn cả lên.

- Vô ích thôi. - Cass thì thầm, cả thân mình run lên. - Tất cả mọi thứ.

Chúng ta đã mất tất cả. Cha và mẹ... chị gái... - Cô cố gắng hít thở và tôi
nhìn thấy những giọt lệ rịn ra từ khóe mắt Travis và Harry. - Họ chết hết rồi.
Và chúng ta... chúng ta... con đường mòn này, ôi Chúa ơi...

Những lời lẽ của cô biến thành tiếng rên rỉ. Travis kéo cô lại gần và

vuốt tóc để xoa dịu. Cổ họng tôi tắc nghẹn và ruột gan lại quặn lên, nhưng
chẳng có gì tiếp theo và cũng không ai để ý đến điều đó. Tôi muốn giằng
Cass ra khỏi tay anh nhưng rút cục cũng chỉ loanh quanh chỗ Beth đang
nằm cuộn tròn trên nền đất. Tôi đi vài bước ngược lại lối mòn để tránh cảnh
đó. Tôi cố gắng hít thở thật sâu nhưng người vẫn run lên. Tôi biết nỗi đau
của họ. Tôi hiểu điều đó. Tôi đã từng sống với những cảm giác day dứt như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.