RỪNG RĂNG-TAY - Trang 182

của tôi với Harry, vì anh đã không đến với tôi trước khi tất cả những chuyện
này trở nên phức tạp và tồi tệ.

- Hãy nói với họ đi Jed. - Tôi nói, ánh nhìn của tôi vẫn chiếu thẳng

vào đôi mắt đầy nghi hoặc của Travis. - Anh đã hứa rằng anh sẽ làm thế mà.
Hãy nói với họ rằng Beth sắp chết rồi. Hãy nói rằng anh đã không chịu giết
chị ấy và anh đang gây nguy hiểm cho tất cả chúng ta.

Tôi không nhúc nhích ngay cả khi nhìn thấy cánh tay Jed vung lên

mặt tôi, ngay cả khi tôi cảm thấy lằn má mình rát bỏng. Thậm chí tôi còn
không thèm lùi lại hay đưa tay lên chặn vết đau.

Rõ ràng là Travis chẳng hiểu chuyện gì xảy ra cả. Nghe thấy người

nhắc đến tên mình, Beth choàng tỉnh dậy. Rồi thấy tất cả mọi người đều
đang nhìn mình, chị ngồi dậy ngay lập tức. Chiếc khăn san rơi ra khỏi vai
và lộ nguyên vết thương đang thối rữa ở bên dưới.

Harry rít lên như con thú bị thương và anh khuỵu gối xuống bên chị

gái mình. Travis chỉ đứng nguyên đó nhìn tôi trong khi tôi cảm thấy cơ thể
nóng lên rần rần. Tôi căm ghét chính mình, cơn xấu hổ ngập tràn và đang
nhấn chìm tôi. Tôi quay người chạy ngược con đường mòn.

Nhưng chí ít thì tôi cũng biết rằng giờ Travis cũng đang đau đớn như

tôi vậy.

Tôi lang thang dọc theo những nhánh rẽ trên con đường mòn. Mỗi lần

rẽ lại để lại một đống đá hay đống cành cây vụn để đánh dấu đường quay
trở lại. Tôi ước gì mình có thể tìm ra thứ gì đó hữu ích, một thứ gì đó có thể
mang về để chứng minh rằng chúng tôi đã đi đúng hướng, chúng tôi sẽ
không phải lang thang trong rừng cho đến khi kiệt sức vì đói và mất nước.

Nhưng tôi chẳng tìm thấy gì cả, chỉ là những con đường vô tận với

gai góc và cỏ dại mọc cao ngút. Những dây nho dại nâu xác bò dọc theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.