RỪNG RĂNG-TAY - Trang 185

Kinh ngạc tột độ, tôi tiếp tục dò tìm trên nhánh kia của con đường

mòn, gạt hết đám cỏ dại cao ngút và cuối cùng tìm thấy một thanh sắt nữa
với những dòng chữ tương tự: XXIII.

Tôi bật ngửa ra sau cái huỵch. Tôi cứ ngồi yên đó. Cũng giống như

những cánh cổng, các lối mòn này đều được đánh dấu. Đây không phải
chuyện ngẫu nhiên.

Thắt ruột vì hy vọng có thể tìm thêm những thứ tương tự và ghép

chúng lại với nhau, tôi nhỏm lên và chạy về nhánh rẽ kia. Tôi xé gió mà
chạy. Đến nơi, tôi quỳ gối và lần tìm trên cỏ cho tới khi nhìn thấy hai tấm
sắt khác, mỗi lối mòn một thanh. Lại là những dòng chữ tương tự: VII, IV.

Tôi nhắm mắt lại và cố gắng suy luận các con chữ, cố gắng nghĩ xem

chúng muốn nói gì với tôi, chúng có điểm chung gì, nhưng tim tôi đập quá
mạnh, máu chảy rần rật trong cơ thể cũng với một tốc độ như thế, một sự
phấn khích như thế, và điều đó khiến tôi không thể nào tập trung cho được.

Những ngón tay tôi run lên khi miết lên những con chữ lần nữa, lần

nữa rồi lại lần nữa. Tôi vắt óc nhớ lại những con chữ trên ô cửa sổ mà
Gabrielle đã để lại: XIV. Những chữ này là một loại mật mã, và những tấm
sắt chính là để đánh dấu.

Tôi vẫn chưa thể tìm ra đầu mối nào. Tôi không thể ghép chúng lại

với nhau. Tôi cắn chặt răng thất vọng và ném những nắm đất lên các thanh
sắt mà tôi vừa xem xét. Tôi giấu chúng dưới cỏ.

Khi mặt trời khuất dần sau những rặng cây và da thịt tôi râm ran rát

bỏng, tôi trở về chỗ mọi người ở cuối con đường. Những chữ số cứ luẩn
quẩn trong đầu.

Lúc nào tôi cũng nghĩ tới một suy luận: Có mối liên hệ nào đó giữa

những chữ cái này và Gabrielle. Những chữ cái này sẽ dẫn tôi tới chỗ cô, sẽ
hé mở bí mật về thân thế cô và nơi cô đã từng ở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.