RỪNG RĂNG-TAY - Trang 226

24

Phần lớn thời gian tôi ở trên ban công tầng ba. Travis đau chân nên

không thể leo lên đây được. Tôi không biết trong lúc tôi ngồi trên mép
những tấm ván gỗ, chân đu đưa ra ngoài khoảng không trên đầu lũ sinh vật
Vùng vô định thì anh làm gì cả ngày ở dưới ấy.

Mùa hạ tiết trời khô và nóng nên trưa nào tôi cũng chờ hoài những

cơn mưa trong vô vọng.

Tôi đã mặc lại quần áo của mình, còn tất cả chỗ quần áo của nữ chủ

nhân ngôi nhà tôi gấp gọn lại vào trong thùng và đậy nắp lại như cũ. Mỗi
lần đi qua tầng áp mái để về chỗ quen thuộc của mình ngoài ban công, tôi
thường cố tránh không nhìn những chiếc hòm kê sát tường ấy, nhưng lần
nào cũng không thể không lén liếc vào đó. Tôi không khỏi băn khoăn rằng
không biết bên trong những chiếc hòm còn lại có thứ gì.

Tôi đã thầm hứa với Travis rằng sẽ không mạo hiểm như thế thêm lần

nữa, rằng tôi sẽ không làm bất cứ điều gì có thể gây nguy hiểm cho cả hai,
rằng tôi sẽ cố gắng hạnh phúc với cuộc sống nho nhỏ hiện tại và đương
nhiên sẽ phải ngăn cái thói tò mò của mình lại. Tuy nhiên, tôi vẫn không
ngừng tự hỏi rằng còn có thứ gì khác nữa trong mấy chiếc hòm chưa mở
kia?

Và rồi một buổi trưa, khi không thể chịu đựng sự buồn chán thêm

được nữa, tôi đã lén đi lên tầng áp mái và bắt đầu khám phá những chiếc
hòm. Vẫn là quần áo, tôi xếp chúng sang một bên, chỉ dừng lại giây lát để
miết tay lên lớp vải mềm mại và những khuy áo lấp lánh sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.