RỪNG RĂNG-TAY - Trang 258

- Có cho nó sang được bên ấy không? - Tôi gọi to.

- Chúng ta sẽ làm cho nó sang được, không bằng cách này thì cách

khác. - Anh trả lời, tay vẫn làm và mắt không nhìn lên. Những ngón tay anh
loang loáng khi thắt nút những đoạn dây lại thành một.

Tôi cảm thấy mặt sàn đang rùng rùng dưới chân và tôi biết con Argos

cũng cảm thấy thế vì nó đang gầm gừ khẽ trong cổ họng, đuôi cụp vào giữa
hai chân. Nó chạy đến nghiêng đầu vào tôi, thân mình ấm áp của nó ở giữa
tôi và cánh cửa sập. Lũ sinh vật kia vẫn liên tiếp trèo lên dồn tụ ở hành lang
như nước túa vào trong thùng. Không biết bao lâu nữa thì chúng sẽ ủi đổ
được cánh cửa này và những ý nghĩ ấy khiến tôi càng vội vàng làm nốt việc
của mình.

Khi đã xé xong tất cả chỗ váy áo và kết chúng lại thành một sợi dây

dài. Tôi đứng dậy và duỗi chân ra, rúm lại vì vết đau trên ống đồng. Sau đó
tôi cũng ra ban công cùng Travis. Tôi hỏi anh xem tôi cần phải làm thêm gì
nữa nhưng anh chỉ lầm bầm trong miệng.

Tôi cứ đứng đó nhìn anh, vặn vẹo đôi bàn tay một cách vô dụng. Một

cơn gió trờ qua, thổi vào tầng áp mái làm cuốn tung đám giấy trên mặt sàn
ra tận ngoài khoảng không trên đầu lũ sinh vật bên dưới.

Tôi cố túm lại nhưng tờ giấy trượt khỏi tay và rơi xuống đất. Chỉ còn

một trang kẹt lại dưới chân và tôi cẩn thận nhặt nó lên. Viền giấy tua rua
như bị xé ra từ một tờ giấy lớn hơn. Ngay trên cùng là dòng chữ “The New
York Times
” được viết bằng nét lớn. Bên dưới là dòng chữ “Sự lây nhiễm đã
tràn qua các tiểu bang trung tâm: Dân cư đã dồn về phía Bắc”. Dưới nữa là
một bức hình đặc tả đám đông những sinh vật Vùng vô định, nó được thu
hình từ trên cao như thể một con chim đã làm điều đó vậy.

Tôi đưa bức hình lên sát mắt, cố gắng nhìn rõ các chi tiết li ti này. Tôi

chưa bao giờ nhìn thấy nhiều sinh vật Vùng vô định như thế trong đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.