RỪNG RĂNG-TAY - Trang 299

33

Vài ngày trôi qua và chúng tôi chỉ biết bước đi mải miết, cố gắng

không để ngọn lửa bắt kịp. Mỗi bước chân chúng tôi đều phải đối mặt với
nỗi đau mất Travis.

Cass chỉ ở lì bên Jacob và tình cảm của cô với thằng bé trở nên dữ

dội. Giống như thể nó chính là con đẻ của cô vậy, cứ như thể thằng bé chưa
bao giờ thuộc về một người đàn bà nào khác và cô chính là người mẹ đầu
tiên của nó. Cô cứ rịt lấy nó và thằng bé là người duy nhất có thể phá tan sự
im lặng nơi cô.

Harry chăm sóc cho Cass. Anh luôn giám sát để cô ăn hết khẩu phần

đạm bạc và an toàn trước đám lửa chực bén sát gót. Khi Cass mỏi tay và
khuỵu ngã thì anh bế thằng Jacob thay cô.

Tôi dật dờ một mình trên lối mòn. Như một kẻ lang thang. Chẳng

thiết nhìn ngó thứ gì. Khi vấp ngã vì những rễ cây li ti, khi lướt qua dãy
hàng rào và những sinh vật Vùng vô định, tôi cũng chẳng trông thấy gì. Chỉ
liên tục tự vấn mình rằng tại sao tôi đã mất đi tất cả mọi thứ trên đời trừ
chuyến đi này. Ngay cả niềm hy vọng thì cũng phải có điểm dừng chứ.

Con đường này phải dẫn chúng tôi đến đó.

Chính Jed đã phải kéo tôi vào giữa. Anh nắm lấy tay tôi khi tôi cứ

mấp mé phía bên phía hàng rào. Bàn tay anh dịu dàng dẫn tôi đi tiếp. Có lẽ
anh đã nhận ra nỗi buồn lắng đọng trên khuôn mặt tôi. Anh hiểu những giọt
lệ vẫn đang lặng lẽ chảy xuống nghĩa là gì. Đã ba ngày kể từ khi Travis ra
đi vĩnh viễn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.