RỪNG RĂNG-TAY - Trang 316

Tôi nhìn thấy Jed bị nảy lên cao rồi nện lưng đánh huỵch xuống nền

đất. Tôi bắt đầu chạy hết tốc lực. Đúng vào lúc gã kia lấy lại thăng bằng và
đứng lên được thì tôi bị trượt chân, kẹt cứng trong bùn lầy. Vì không tìm lại
được cán rìu nên tôi đành chộp lấy một cành cây để chặn lũ sinh vật đang lê
lết xung quanh.

- Jed! - Tôi hét lên. - Em đến đây, Jed, anh cố gắng lên!

Những giọt nước mắt bất lực, vô vọng làm mờ mắt tôi. Tôi lấy cánh

tay chùi mắt nhưng chỉ làm cho tình thế tồi tệ hơn vì giờ mắt tôi bị bao phủ
bởi một lớp bùn.

Jed nằm im không nhúc nhích. Gã kia đang bò lại gần anh. Tôi vọt

đến đúng lúc hắn cúi xuống Jed. Tôi hét lên, hy vọng làm phân tán sự chú ý
của hắn, để hắn không cắn anh trai tôi nữa.

Nhưng hắn vẫn cúi đầu xuống. Tôi quăng mạnh cành cây to lên người

hắn. Cành cây sượt qua đầu và hắn liếc nhìn thấy tôi. Trong khoảnh khắc tôi
nghĩ rằng mình đã chiến thắng. Tôi nghĩ rằng mình đã nhử được hắn.

Nhưng rồi với sự độc ác của loài động vật hoang dã, hắn lại quay

sang Jed và cúi thấp đầu.

Tôi lại vấp ngã, cái đầu gối có vết thương đập xuống đất khiến cơn

đau chói lên lộng óc. Tôi thấy một bàn tay chộp lấy lưng mình. Tôi quay
đầu lại và thu hết sức mình đấm mạnh vào mụ đàn bà phía sau. Mụ ta bật
ngửa ra sau. Đúng lúc ấy tôi kịp nhận ra rằng mình ngã đúng vào chỗ Jed
đánh rơi lưỡi hái.

Tôi quặp chặt những ngón tay vào cán gỗ trơn láng, nhớ lại cảm giác

lúc nâng nó lên để giết Travis. Tôi vung hái, kết liễu mụ kia rồi lại nhào về
phía Jed. Lưỡi sắc vung về phía gã đàn ông.

Mọi thứ hoàn toàn hỗn độn và tôi không biết anh có bị cắn không.

Máu ở khắp mọi nơi. Máu tứa ra từ cánh tay, mặt, chân tôi từ lúc chúng tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.