RỪNG RĂNG-TAY - Trang 317

lăn xuống đồi. Anh vẫn trong tình trạng vô thức nhưng khuôn ngực phập
phồng.

Tôi kéo mạnh anh, lắc vai anh. Nhưng trước mặt tôi có hai đứa trẻ

con. Tôi để Jed lại đấy và tiến về phía chúng. Những ngón tay tôi hơi lỏng
khỏi cây hái. Những sinh vật này không có tính tham lam quá độ, không có
kỹ năng săn tìm. Sức mạnh duy nhất của chúng là số lượng mà thôi. Vì thế,
khi hai đứa trẻ lê lết về phía tôi, việc vung lưỡi hái lên là rất dễ dàng. Tôi
vung lưỡi hái và chúng ngã xuống thành một đống quần áo lùm lùm phủ
trên những thân hình khô xác.

- Nhanh lên, Jed! - Tôi quay lại bên anh và lại kéo tay anh. - Chúng ta

phải đi thôi!

Anh mở mắt nhưng không thể nào đứng lên được. Động tác của anh

chậm chạp, mất điều khiển. Tôi vẫn kéo tay anh, trụ vững chân trong bùn
đất. Ở đây chỗ nào cũng có bùn lầy giữ chân chúng tôi.

Ngày càng nhiều sinh vật xuất hiện. Tôi lại phải để anh nằm đấy để

chiến đấu. Dường như chúng tiến lên không ngớt. Tôi nhìn lên đỉnh đồi và
thấy còn xuất hiện thêm vô số tên khác đang trượt xuống dốc.

Tôi chắc rằng mình sẽ chết ở đây. Tôi đã lựa chọn sai lầm. Đây không

phải con đường mà tôi nên chọn. Cánh cổng ấy chẳng có nghĩa gì khác hơn
là một cánh cổng. Đó không phải câu trả lời.

Có quá nhiều sinh vật Vùng vô định cản đường chúng tôi. Quá đông

để tôi có thể đương đầu lại được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.