RỪNG RĂNG-TAY - Trang 55

Tôi so sánh bàn tay béo phị của Harry với bàn tay cứng cáp của Travis đang
chạm vào da thịt tôi mềm mại.

Tôi buông Travis ra, ngắm nhìn những đường chỉ tay của cậu và băn

khoăn không biết liệu có phải mình đã lầm đường lạc lối trong lòng bàn tay
ấy.

Tôi đến phòng Travis mỗi sáng. Tôi giúp xơ Tabitha rửa vết thương

cho cậu. Vết thương vẫn còn sần sùi và đỏ lừ khiến các xơ lo lắng. Mỗi khi
đi qua phòng cậu họ lại rì rầm cầu nguyện Chúa. Ai cũng mong cho cậu
chóng bình phục. Tôi rất muốn biết chuyện gì đã xảy ra với cậu nhưng tôi
phải giữ im lặng theo mệnh lệnh. Tất cả những gì tôi cần hiểu là có một
chấn thương ở xương dẫn đến xuyên thủng cả da thịt và nó không thể liền
theo cách thông thường.

Càng ngày Travis càng nằm lịm trong chăn, mê sảng và sốt bừng

bừng. Phần lớn thời gian cậu không nhận ra tôi. Những lúc tỉnh, cậu chộp
lấy tay tôi xin uống nước và cứ thế uống không ngừng.

Những lúc có thể, tôi quỳ gối xuống bên giường cậu, cầm lấy tay cậu

và thu nó vào lòng bàn tay mình. Tôi nghiêng người thì thầm sát tai cậu.
Tôi biết rằng mình nên cầu nguyện vì các xơ tuyệt đối tin tưởng việc cầu
nguyện là liều thuốc duy nhất sẽ giúp cậu sống sót. Nhưng tôi không thể
làm được việc đó. Tôi không thể phó thác sinh mệnh của bạn mình cho một
thứ mà tôi không biết chắc chắn. Tôi vẫn hận cái thứ đã cướp mất gia đình
tôi và bỏ mặc tôi trong thế giới này.

Và cuối cùng thay vì cầu nguyện, tôi lại nói với cậu những điều mà

tôi tin chắc đấy là sự thật. Tôi kể cho cậu nghe những câu chuyện mà mẹ đã
từng kể cho tôi về cuộc sống trước Thời tái sinh.

Tôi kể cho cậu nghe về đại dương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.