RỪNG RĂNG-TAY - Trang 79

Một tiếng sét nổ lòa trong lòng tôi. Lời bà ta vang to trong đầu. Tôi sẽ

là người kết thúc sự sống. Điều này giống như những mẩu trong ô chữ cần
phải sắp xếp cho đúng vị trí. Tôi đột ngột hiểu ra lý do tại sao xơ Tabitha lại
luôn theo sát tôi, thậm chí còn không cho tôi rời khỏi nhà thờ.

- Xơ định bảo con phải làm gì? - Tôi thì thầm.

Tôi nghĩ đến Cass và bím tóc vàng hoe, mùi nắng trên cơ thể cô và

cách cô thổn thức khi nhìn thấy nỗi đau của Travis. Tôi không thể là người
kết thúc sự sống của cô ấy, kết thúc ánh sáng và sự dịu dàng của cô ấy.

- Hãy ngừng việc tìm kiếm câu trả lời cho những điều mà thậm chí

con còn không được phép hỏi. Hãy để cuộc sống của con ở đây. Con thử
nghĩ xem tại sao ngôi làng này vẫn còn sống sót trong khi toàn bộ phần còn
lại của thế giới đã bị diệt vong? Tại sao chúng ta tồn tại lâu đến vậy mà
không có một lỗ thủng nào bị xâm phạm? Tại sao chúng ta lại an toàn trước
những sinh vật của Vùng vô định? Đó là bởi chúng ta đã không làm cho
Chúa phẫn nộ. Chúng ta không thể liều lĩnh một cách ngốc nghếch và tốt
hơn hết là hãy hy sinh chính bản thân mình cho Chúa và cho người khác.

Khuôn mặt bà gí sát vào tôi, tròng mắt mở to trắng dã.

- Chúng ta sống sót bởi vì các xơ đã làm những điều cần thiết. Chúng

ta giữ gìn trật tự cho ngôi làng này. - Bà ta nhìn ra ngoài cửa sổ về phía
những cánh rừng vô tận. - Hãy thử tưởng tượng xem nếu ngôi làng này
không có trật tự thì sẽ ra sao.

Bà ta lại đập tay lên ô cửa lần nữa.

- Thử tưởng tượng xem nếu người ta không giữ lời hứa, ăn trộm của

người khác. Đấy là cái thế giới trước Thời tái sinh. Và thử nhìn kết quả mà
xem. - Bà ta vung tay về phía khu rừng rồi lại quay sang, đôi mắt xoáy vào
tôi. - Đó là lý do tại sao con phải để cho Travis được yên. Ta đã nhìn thấy
con thèm muốn nó. Nhưng nó không phải để dành cho con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.