RỪNG RĂNG-TAY - Trang 84

- Xin chào! - Tôi hạ thấp giọng.

Tôi tự hỏi không biết đây có phải cái bẫy mà xơ Tabitha chăng ra để

nhử tôi không, để thử xem tôi có thấm nhuần lời của xơ đến tận trái tim
không.

- Ai ở đấy thế?

Tôi nghe thấy một giọng nói từ phía bên kia.

- Tôi là Mary. - Tôi đáp lại. - Bạn là ai?

- Tên tôi là Gabrielle. - Cô ta nói. - Tôi đã đi qua cánh cổng. Tôi đang

ở đâu đây?

- Bạn đang ở trong nhà thờ. - Tôi bảo cô ta. Tim tôi đập loạn nhịp.

Tôi muốn nói với cô ta rằng cô ta an toàn nhưng tôi không chắc có

phải thế không nữa. Tôi có quá nhiều câu muốn hỏi cô nhưng cũng biết
rằng xơ Tabitha có thể quay trở lại bất kỳ lúc nào, và nếu bị bà ta bắt quả
tang thì chắc tôi cũng sẽ bị tống vào trong rừng mất.

- Nhưng có một điều tôi cần phải biết đầu tiên.

- Cậu ổn chứ? Cậu có... - Tôi cố tìm từ. - Cậu có bị cắn không? Cậu

có bị lây nhiễm không?

Tôi cần phải biết liệu cô ta có gây hại cho dân làng tôi không và liệu

con đường mòn đó có an toàn không.

Hơi thở của tôi lùng bùng bên tai đến nỗi tôi rất khó khăn khi nghe

thấy giọng cô.

- Không. - Cô nói. - Tôi khỏe. Tôi không bị lây nhiễm.

Tôi áp trán vào tường khi nghe cô nói ra điều đó. Một sự nhẹ nhõm

chạy qua người vì một lý do mà tôi không thể gọi tên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.