RỪNG RĂNG-TAY - Trang 88

9

Gõ ngón tay liên tục xuống chiếc bàn kê dưới cửa sổ trong phòng. Tôi

đã mất hết kiên nhẫn. Chân tôi cũng cứ thế giậm xuống sàn nhà. Tôi dán
mắt vào dãy hàng rào, tìm kiếm những dấu hiệu của mẹ. Đó là điều duy
nhất khiến tôi có thể dứt mình ra khỏi ý nghĩ về Kẻ lạ mặt - Gabrielle - cũng
như thoát khỏi sự cám dỗ lẻn ra ngoài để đi gặp cô ta.

Sau cuộc đối chất vừa rồi tôi biết rằng xơ Tabitha luôn theo sát tôi.

Nhưng tôi không thể khiến cho lòng mình tĩnh tại và hết tò mò. Có một lần
tôi đã tụt xuống cửa sổ và đến đứng dưới cửa sổ phòng Gabrielle, cố gắng
không để xơ Tabitha phát hiện. Tôi hy vọng mình sẽ nghĩ được ra cách trèo
lên và chui vào bên trong, nhưng cửa sổ tối om và rèm thì đóng kín.

Từ cái hôm đầu tiên nhìn thấy cô mặc chiếc áo đỏ lạ lùng đứng ở cửa

sổ tôi chưa gặp cô thêm lần nào nữa. Tôi bắt đầu lo lắng không biết cô có
ổn hay không cho dù biết có thế nào thì cô cũng vẫn chỉ ở trong cái nhà thờ
này. Tôi biết điều đó khi bắt gặp các xơ thì thào với nhau và họ luôn nhìn
trừng trừng những người đi vào khu vực cầu nguyện bên trong. Không khí
thì lúc nào cũng căng lên như dây đàn.

Tôi trở nên liều lĩnh vì nỗi cám dỗ muốn được nói chuyện với

Gabrielle dù biết rằng điều đó sẽ chỉ đổi lấy sự phẫn nộ của xơ Tabitha nếu
tôi bị bà ta phát hiện ra. Nhưng ngay cả điều đó cũng không ngăn cản tôi
được. Người tôi cứ như lên cơn sốt. Giờ thì tất cả những gì tồn tại trong đầu
là tôi chẳng được gặp Travis và Gabrielle.

Tôi đã quyết định rằng mình sẵn sàng đánh đổi sự trừng phạt của xơ

Tabitha và Vùng vô định nếu như điều đó giúp tôi khám phá ra điều gì đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.