RỪNG RĂNG-TAY - Trang 90

- Nhưng còn nhà thờ? - Tôi lắp bắp. - Chuyện này không thể xảy ra

được.

- Ta đã ban cho cậu ấy lời cầu phúc. Cả anh Jed của con nữa. Con nên

là một người vợ và một người mẹ hơn là sống ở đây như một nữ tu sĩ. - Ánh
mắt sắc lạnh của bà xoáy vào tôi. - Cả ta và con đều biết rằng con không thể
thích nghi với cuộc sống này được.

Cả thế giới chao đảo xung quanh và tôi không có gì níu lấy. Tất cả

những gì tôi có thể nghĩ được lúc này là Travis và cảm giác ép sát thân
mình vào cậu đêm hôm đó. Làm sao sau tất cả mọi chuyện như thế tôi có
thể kết hôn với anh trai cậu được?

- Các con sẽ làm đám cưới vào mùa xuân này. Cả Travis và Cassandra

cũng thế. - Bà ta đế thêm vào như thể không hay biết điều đó đang làm tan
nát trái tim tôi.

- Thế còn nghĩa vụ của con với Chúa... - Tôi bắt đầu cầu xin, cho dù

chẳng tin tưởng Chúa Trời tẹo nào.

- Con vẫn làm được điều đó bằng cách thực hiện ý nguyện của Người,

khiến cho ngôi làng của chúng ta phát triển nhanh chóng với những thế hệ
mới. - Bà ta kết luận.

Ý bà là tôi sẽ có những đứa con với Harry. Ruột tôi thắt lại vì ý nghĩ

ấy. Tôi nhớ đến cảnh cậu ta nắm tay tôi dưới nước vào cái ngày mà mẹ tôi
bị lây nhiễm. Tôi liên tưởng tới da thịt mũm mĩm trắng bệch của cậu.

Tôi mở miệng, sẵn sàng từ chối lời cầu hôn của cậu ta. Nhưng sau đó

tôi lại nhận ra rằng làm thế đồng nghĩa với việc gắn chặt vĩnh viễn số mệnh
của tôi với các xơ, sẽ buộc tôi phải sống một cuộc đời giam mình giữa bốn
bức tường trong nghĩa vụ với Chúa và với các xơ.

Đầu óc quay cuồng, tôi cố gắng xác định xem sự lựa chọn nào thì tốt

hơn, định mệnh nào khả dĩ hơn: sống để làm vợ Harry hay sống như các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.