SẢ CHANH NGÀY HẠ - Trang 169

với tao câu cảm ơn nữa…”

“Tại sao?” Tôi ngỡ ngàng, nó không trả lời, cho đến khi di động vang lên

tiếng tút tút, tôi mới nhận ra nó đã cúp máy.

Về đến nhà, tắm rửa xong chuẩn bị lên giường đi ngủ, tắt đèn, nhìn thấy màn

hình điện thoại trong căn phòng tối đen nhấp nháy hắt ra những tia sáng yếu ớt.

Bưởi gửi cho tôi một tin nhắn, lời đáp cho câu hỏi vừa nãy chưa trả lời…
“Bởi vì tao cam tâm tình nguyện.”

***

Ngày thi đại học sắp tới gần, cuộc sống chỉ còn lại những con số đếm ngược

từng ngày trên tấm bảng đen.

Thời tiết ngày càng nóng, mùa hạ nóng nhất nơi thành phố cảng cuối cùng

cũng đến, ánh mặt trời chói chang như đun sôi toàn bộ luồng không khí đang lưu
động, chỉ đến xế chiều mới có cơn gió nhẹ thổi tới.

Năm nay rất may mắn, trường thi của cụm thi số 3 Cao Hùng vừa khéo đặt ở

trường chúng tôi, đi thi ở nơi quen thuộc luôn khiến người ta thấy an tâm, cũng gián
tiếp tiêu trừ phần nào cảm giác căng thẳng.

Tôi và Hà Nhược Kỳ ngồi học bài trong thư viện, mặc dù nói học bài, nhưng

tôi cứ vô thức lật đi lật lại tập đề cương, dùng đủ loại bút màu khoanh lên những
điểm trọng yếu sớm đã bị tô chi chít.

Sau đó, tôi viết vài chữ lên chỗ còn trống, thẫn thờ nhìn chằm chằm vào đó.

Trong lúc thất thần, chiếc bút xanh tuột khỏi tay lăn xuống gầm bàn, tôi

khom lưng trườn xuống nhặt, nhưng lại thấy từ đầu bên kia một cánh tay con trai
vươn dài nhanh chóng cắp lấy chiếc bút của tôi.

“A, đấy là bút của tớ!” Tôi kinh ngạc kêu lên.
“Nhỏ tiếng thôi.” Giọng nói này sao quen thuộc đến thế, kèm theo cả chút

bông đùa.

“Cộp”, đầu tôi đập mạnh vào mặt dưới của chiếc bàn.
Đau điếng! Tôi ôm đầu, vội vàng bò lên.
Bàn tay to lớn xoa xoa đỉnh đầu tôi, nhẹ nhàng nắn bóp, cảm giác ấm áp

mênh mang lan tỏa, hành động tự nhiên thân mật, khiến trái tim tôi trở nên nóng
rực.

“Được rồi, không đau nữa.” Tôi nói khẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.