SA HUỲNH - Trang 49

Hoàng nói một câu rất thành thực với lòng mình. Ni cô cúi mặt xuống như
để che dấu điều gì. Hai người bước vào hậu liêu.
- Ông ngồi xuống ghế đi... Tôi rót cho ông chén trà nóng rồi tôi đi mời sư
cụ ra gặp ông...
Lát sau có tiếng giép lẹp xẹp rồi sư Huyền Ẩn chống gậy tre đi ra.
- Mô Phật... Thí chủ trở lại thăm viếng khiến cho bần tăng mừng lắm...
Ni cô đỡ cho sư cụ ngồi xuống ghế xong rót nước trà.
- Thưa sư cụ... Tôi nghĩ tôi với sư cụ còn có chút duyên...
Sư Huyền Ẩn cười khẽ. Còn ni cô cũng mỉm cười khi hiểu được câu nói
nhiều ẩn ý của Hoàng. Lục trong ba lô Hoàng lấy ra một hộp trà đặt trước
mặt sư cụ.
- Tôi có chút quà mọn xin biếu sư cụ...
- Thí chủ có thành tâm bần tăng xin nhận lãnh... Bần tăng không khỏe trong
người vậy xin gặp thí chủ vào bữa cơm chiều...
Sư Huyền Ẩn cáo từ lui vào phòng riêng chỉ còn lại ni cô và Hoàng ngồi
đối diện nhau qua chiếc bàn nhỏ. Hớp ngụm nước trà Hoàng cười nhìn ni
cô.
- Tôi có quà cho ni cô...
- Ông mua cái gì cho tôi...?
Ni cô sắm nắm hỏi. Dường như sự trở về của Hoàng gây xúc động mạnh
mẻ trong lòng ni cô. Do đó người có thái độ cũng như cử chỉ trìu mến và
thân mật hơn. Lục trong ba lô của mình Hoàng đưa cho ni cô cái hộp nhỏ.
Mở nắp ra ni cô tròn mắt khi nhìn thấy món quà của mình.
- Sao ông biết tôi cần và tôi muốn cái đồng hồ...
- Tôi đọc được ý tưởng của ni cô bằng thần giao cách cảm...
Hoàng đùa. Ni cô hứ tiếng nhỏ.
- Ông xạo...
Mân mê chiếc đồng hồ đeo tay xinh xắn hiệu Seiko ni cô thì thầm.
- Ông đeo vào tay cho tôi đi...
Ni cô đưa tay ra. Hoàng cảm thấy tâm hồn giao động và ngất ngay khi cầm
lấy bàn tay mềm mại, ấm áp với cổ tay mủm mỉm và xinh xắn của ni cô.
Tim đập thình thịch, người nóng dần lên anh run rẩy đeo chiếc đồng hồ vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.