SA HUỲNH - Trang 50

tay của ni cô. Điều mà anh cũng cảm thấy là bàn tay của ni cô run nhè nhẹ
và ánh mắt sáng long lanh vẻ vui mừng và thiết tha.
Lật tay qua lại mấy lần ni cô cười đùa.
- Đẹp quá... Tôi không ngờ một người lính chiến như ông cũng có óc thẩm
mỹ...
- Nhìn ra cái đẹp của ni cô là tôi có óc thẩm mỹ nặng lắm...
Hoàng cười nói một câu bông đùa pha chút tán tỉnh khiến cho ni cô phải đỏ
mặt. Tuy nhiên ni cô lại tỏ ra sung sướng và nhất là không giận dữ. Điều đó
cho Hoàng biết là tâm tình của ni cô đã thay đổi với chiều hướng có lợi cho
mình. Nhìn chăm chú ni cô Hoàng nói với giọng nửa cầu khẩn nửa trang
trọng.
- Thưa ni cô tôi có một yêu cầu...
- Tôi xin nghe ông nói...
- Tôi muốn gọi ni cô bằng tên. Chứ nói chuyện mà một điều ni cô hai điều
ni cô tôi thấy bất tiện quá...
- Ông thực sự không thích gọi tôi bằng ni cô hay ông không thích tôi là ni
cô?
Ni cô cười vặn và Hoàng cũng cười nhún vai.
- Tôi không thích cả hai thứ...
- Vậy thì ông đặt cho tôi cái tên đi...
- Sa Huỳnh... Tôi muốn đặt cho ni cô tên là Sa Huỳnh...
Ni cô mỉm cười.
- Tôi thích cái tên ngộ nghỉnh này. Bây giờ ông ngồi đây để tôi đi nấu
cơm...
- Tôi muốn nhìn Sa Huỳnh nấu cơm...
Chưa vội quay lưng đi ni cô Sa Huỳnh nói nhỏ vào tai của Hoàng. Giọng
của ni cô gần như là năn nỉ.
- Ông cứ tự nhiên. Tôi biết là tôi không cấm được ông chuyện đó... Tuy
nhiên sư cụ mà nghe được người sẽ buồn lắm. Hay là ông gọi tên tôi chỉ khi
nào có mặt ông với tôi... Tôi năn nỉ ông...
Hoàng cười gật đầu.
- Tôi xin vâng lệnh Sa Huỳnh...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.