SA HUỲNH - Trang 52

- Tôi có đọc thư... Ông viết thư hay lắm... Chắc ông đã viết thư tình nhiều
lần lắm phải không?
- Đó là lần đầu tiên tôi viết thư tình. Sa Huỳnh là người đầu tiên tôi viết thư
ngoại trừ những lá thư cho má của tôi...
Hoàng nói bằng giọng nghiêm trang và thành kính. Cảm nhận được điều đó
Sa Huỳnh nói nhỏ.
- Cám ơn ông...
- Đã nhận được thư, đã đọc thư rồi Sa Huỳnh có viết thư hồi âm cho tôi
không?
Sa Huỳnh cười khẽ vì câu hỏi của Hoàng. Chắt nước cơm vào cái tô nàng
trả lời.
- Mình đã gặp nhau rồi thời tôi viết thư cho ông làm chi...
Hoàng lắc đầu mấy lượt.
- Chuyện tôi tới thăm Sa Huỳnh là chuyện khác, còn chuyện Sa Huỳnh viết
thư lại là chuyện khác nữa...
- Ông hay phân biệt quá... Ông không biết phân biệt gây nên phiền não
sao...
Hoàng cười khi nghe người ni cô dạy mình.
- Tôi là kẻ trần tục không phải như Sa Huỳnh...
- Tôi là một kẻ đi tu...
Hoàng ngắt lời liền.
- Sa Huỳnh là một kẻ đi " tu chưa tới "...
Ni cô Sa Huỳnh thở dài. Giọng nói buồn bã của ni cô vang lên chậm và u
uất trong nhà bếp chỉ có hai người.
- Đó là lỗi của tôi... Tôi đã để cho...
Ni cô Sa Huỳnh dừng lại như không muốn bày tỏ hết cái ý của mình. Có lẽ
ni cô không muốn làm phật lòng Hoàng.
- Ông ngồi vào bàn đi... Để tôi đi mời sư cụ...
Dứt lời ni cô Sa Huỳnh cúi đầu bước. Hoàng không thấy được nước mắt
ứa ra trên mặt ni cô. Bữa cơm chiều diễn ra trong vui vẻ. Hoàng kể cho sư
cụ và Sa Huỳnh nghe thời gian sau khi anh rời làng Sa Huỳnh cho tới lúc bị
thương ở An Lộc và được chở vào nhà thương điều trị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.