SẮC LÁ XANH - Trang 51

Uyên lúng túng:
- Tôi không có… Tôi thiết tưởng đây là công tác xã hội phạm vi nhà
trường.
- Cô cho xem giấy phép của ông Hiệu trưởng.
Chúng tôi có một phiên họp, và ông Hiệu trưởng đã đồng ý.
Thầy Nhơn xen vào:
- Chính ông Hiệu trưởng cho phép. Vả lại đây là công việc của trường
chúng tôi.
Người kia mỉm cười:
- Thiệt tình tôi chi làm theo chỉ thị của trên. Nhưng nếu các ông đưa lý lẽ
thì tôi tạm xin nói rõ là nếu các ông xem như là một công tác không đáng
kể ở nhà trường thì phải có giấy phép của ông Hiệu trưởng và nhất là chỉ
lẩn quẩn trong phạm vi học sinh chứ không được lôi kéo cả dân chúng.
Uyên đưa mắt nhìn Hùng. Chàng lắc đầu chắc lưỡi:
- Tại mình tắc trách…Cứ nghĩ là làm việc đàng hoàng thì không ngại gì
hết. Bây giờ mới biết…
Thầy Mạnh cũng lắc đầu:
- Tui lớn đầu mà cũng không nhớ mấy thứ thủ tục hành chính đó… Bây giờ
mệt rồi đây…
Những phụ huynh học sinh nhìn thấy, họ sợ hãi, không hiểu chuyện gì đã
xảy ra. Họ chờ đợi đám giáo viên cho biết mọi sự. Người kia giục:
- Chuyện mời các thầy không đơn giản như vậy đâu.
Hùng, Uyên, mọi người đều giật nảy minh. Uyên than thầm:
- Họa mô đến mà cứ nhè lúc mình có công chuyện là đến.
Nàng đưa mắt nhìn quanh một vòng. Từ khuôn mặt lo âu của các em học
sinh đến những nỗi băn khoăn của các phụ huynh. Uyên nhìn đống tre nứa,
lạt, nứa rìu, cưa, gỗ nằm co ro trơ trẽn một cách buồn phiền. Bỗng dưng
Uyên thấy mình muốn mềm lả trong cơn chán nản đến cùng cực. Uyên đi
thật nhanh đến chỗ mọi người đang đứng. Hùng tất tả bước theo, lôi kéo
đàng sau những giáo viên và mấy người kia. Cơn uất nghẹn chận ngang cổ
họng. Gió mùa đông như lạnh tận xương tủy, làm đôi môi khô se trên cái
miệng mím chặt. Uyên cố kềm hãm hai dòng lệ. Chờ, thấy Uyên không nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.