SÀI GÒN - CHUYỆN ĐỜI CỦA PHỐ - TẬP 3 - Trang 52

Món gà ác tiềm thuốc Bắc ở quán Chấn Phát, quận 11. Ảnh: Nguyễn

Đình.

Trong quan sát của Kiện Toàn, món gà ác tuy hầu hết các quán chuyên

món ăn Tàu đều có, nhưng hơn thua nhau chính là cân lượng. Anh biết một
tiệm cơm Hải Nam trên đường Nguyễn Tri Phương nấu có cân lượng khá
chuẩn nên luôn đắt khách. Ngoài các vị căn bản như đương quy, xuyên
khung, sanh địa tức thục địa, đãng sâm hay phòng đãng sâm, có người
không biết cách xài táo đen thay vì táo đỏ, xài bắc kỳ giá mắc lại không
đúng thay vì Hoàng Kỳ giá rẻ lại ngon hơn. Chủ tiệm là người Singapore,
giữ nghiêm ngặt công thức cũ của người Hoa di cư đến các nước Đông Nam
Á xưa. Kiện Toàn bảo trước 1975, giới Tài phu (phụ trách chính việc bốc
thuốc các tiệm thuốc Bắc) thường mua nguyên liệu từ Hồng Kông. Đến nay,
chỉ có mua thuốc ở Viện Đông y nhập trực tiếp từ Trung Quốc. Mua theo
nguồn thuốc thảo dược từ thương buôn dễ gặp thuốc rác không chuẩn,
không tốt.

Xong mấy tuần trà, chúng tôi chở nhau đi dọc ra vùng Chợ Lớn. Sau cơn

mưa chiều, phố xá tuy tấp nập song vẫn có một không khí hơi nặng và trầm.
Xe chạy đến khu La Kai (Lacaze), không đông vui như thuở Bảy Viễn mở
sòng bạc lớn ở khu Đại Thế Giới xưa kia. Không biết còn ai bán vịt lạp, lạp
xưởng gan heo như hồi ba tôi còn sống làm việc ở hiệu buôn chợ Bến Thành
ra mua về. Trung học La Concorde của thầy Trần Văn Kế, nơi anh tôi suýt
ghi danh học không biết giờ nằm ở đâu? Câu thơ cũ viết về khu La Kai chợt
hiện trong đầu: Trường học nằm trong dãy phố Tàu/ Có phòng khám bệnh
sát bên nhau/ Đầu đường tiệm nước ngồi đông khách/ Hoa bướm còn vương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.