SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 17

"Cảm ơn," ta đánh liều cất tiếng.

Cô nhóc khoanh tay lại. Trên hai ngón giữa của nhóc là cặp nhẫn đôi

bằng vàng khắc các con dấu hình trăng lưỡi liềm. Đôi mắt cô nhóc ánh lên
như mắt một con quạ. (Ta có thể so sánh thế vì chính ta sáng tạo ra loài quạ
mà.)

"Đừng cảm ơn tôi," cô nhóc nói. "Anh vẫn còn đang ở trong ngõ của

tôi đấy."

Cô nhóc đi vòng quanh ta, dò xét ta cứ như ta là con bò chiến lợi

phẩm. (Ta cũng có thể so sánh vậy, vì ta từng đi thu thập bò chiến lợi
phẩm.)

"Anh là thần Apollo ấy hả?" Nghe giọng cô nhóc không hề trầm trồ.

Trông nhóc cũng chẳng hoảng sợ gì cái ý nghĩ thần linh đang sống giữa thế
giới con người.

"Nhóc đã nghe thấy?"

Cô gật đầu. "Nhìn anh đâu không giống thần thánh."

"Hiện giờ ta không ở đỉnh cao phong độ," ta thừa nhận. "Cha ta, thần

Zeus, đã trục xuất ta khỏi Olympus. Còn nhóc là ai?"

Hương bánh táo nướng thoang thoảng tỏa ra từ người cô nhóc, cũng

đáng kinh ngạc, vì bộ dạng con bé khá lôi thôi. Phần nào trong ta muốn tìm
cái khăn sạch để lau mặt cho cô nhóc, rồi đưa tiền để nhóc ấy đi ăn một bữa
nóng sốt. Phần khác trong ta lại muốn dùng ghế xua cô nhóc đi phòng khi
cô định cắn ta. Cô nhóc gợi ta nhớ đến mấy sinh vật lang thang mà em gái
ta lúc nào cũng nhận nuôi: chó, báo, trinh nữ vô gia cư, rồng cỡ nhỏ.

"Tôi tên là Meg," cô nhóc đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.