SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 18

"Gọi tắt của Megara? Hay Margaret?"

"Margaret. Nhưng đừng bao giờ gọi tôi là Margaret."

"Nhóc là á thần hả, Meg?"

Cô nhóc đẩy mắt kính. "Sao anh nghĩ thế?"

Một lần nữa, cô nhóc không có vẻ ngạc nhiên vì câu hỏi. Ta linh cảm

trước kia nhóc ấy đã nghe nói tới cụm từ á thần.

"À," ta nói, "nhóc rõ ràng sở hữu chút quyền năng. Nhóc đánh đuổi

côn đồ bằng trái cây thối. Hay là nhóc có thể phù phép mấy quả chuối?
Hoặc thao túng rác? Ta từng quen một nữ thần La Mã, Cloacina, người chỉ
huy hệ thống cống rãnh trong thành phố. Biết đâu nhóc là bà con...?"

Meg bĩu môi. Ta có cảm tưởng hình như mình vừa nói sai, song ta

không nghĩ ra là sai cái gì.

"Tôi nghĩ mình sẽ lấy tiền của anh thôi," Meg tuyên bố. "Đi đi. Đi

khỏi đây."

"Không, chờ đã!" Nỗi tuyệt vọng len lỏi vào giọng nói của ta. "Làm

ơn, ta - ta có thể cần trợ giúp."

Hiển nhiên, ta thấy thật lố bịch. Ta - vị thần của tiên tri, dịch bệnh,

cung thuật, chữa trị, âm nhạc, và hănf hà sa số thứ nữa mà giờ ta chẳng nhớ
ra, đang cầu xin sự giúp đỡ từ con nhóc đường phố ăn mặc lòe loẹt. Nhưng
ta còn ai khác đâu. Nếu đứa bé này lấy tiền của ta rồi đá ta ra ngoài phố
phường mùa đông tàn khốc, ta không nghĩ mình chống cự nổi.

"Cứ cho là tôi tin anh..." Giọng Meg chuyển sang lối nói ê a, như thể

cô nhóc sắp thông báo luật chơi: Ta sẽ làm công chúa, còn ngươi làm nô tỳ
rửa bát. "Cứ cho là tôi quyết định giúp đi. Rồi xong sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.