SẤM TRUYỀN BÍ ẨN - Trang 270

Thì cha cứ việc xuống Tatarus. Ta còn việc khác để làm.

Ta lấy một bao đựng tên và cho vào đó tất cả những mũi tên mà ta tìn

được. Rồi ta chạy vào rừng, hai chiếc nhẫn của Meg đưa qua đưa lại trên
dây đeo cổ tạm bợ. Quá muộn rồi, ta quên mất cây ukulele chiến đấu,
nhưng mà chẳng còn thời gian để quay lại lấy. Giọng hát của ta là đủ dùng
rồi.

Ta không biết làm thế nào mà ta lại tìm được cái tổ. Có lẽ đơn giản là

cánh rừng mở lối cho ta tới đó, vì nó biết ta đang tìm chết. Ta phát hiện ra
rằng, khi một ai đó tìm kiếm nguy hiểm thì nhất định sẽ thành công.

Chẳng bao lâu ta đã trốn sau một gốc cây đổ, quan sát tổ myrmeke

trong khoảng rừng thưa đằng trước. Gọi nó là tổ kiến thì khác gì gọi cung
điện Versailles là nhà riêng. Thành đất cao tới ngọn cây bao quanh - ít nhất
cũng cỡ hàng trăm bộ. Chu vi đủ rộng để đặt cả đấu trường La Mã bên
trong. Kiến thợ và kiến đực ùn ùn liên tục ra vào tổ. Một số con mang cây
gẫy. Một con, chẳng hiểu tại sao, lại vác cả một chiếc Chevy Impala 1967.

Ta sẽ phải đối mặt với bao nhiêu con kiến? Ai biết chứ. Với cái đống

vô kể này thì đếm cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Ta đặt tên lên cung và bước vào khoảng rừng thưa.

Khi con kiến khổng lồ gần nhất phát hiện ra ta, nó buông chiếc Chevy

ra. Nó nhìn chằm chằm ta lại gần, râu rung rung. Ta lờ đi và bước nhanh
hơn, tiến tới lối vào đường hầm gần nhất. Điều ấy khiến con kiến thêm
ngây ngốc.

Mấy con khác tập trung lại và quan sát.

Ta học được rằng nếu như ta cứ làm ra vẻ ta ở đâu đó là đương nhiên,

thì phần lớn người (hoặc kiến) sẽ không thắc mắc. Bình thường, ta chẳng
gặp khó khăn gì trong vụ tỏ ra tự tin. Các vị thần có mặt ở khắp mọi nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.