SÁNG, TRƯA, ĐÊM - Trang 191

sau.
- Được! Tôi sẽ giải quyết ngay.
- Rất cám ơn bà. Cô ta bay chuyến United Airlines Flight 307. Tối nay sẽ
đến Chicago vào lúc tám giờ mười lăm phút. Có lẽ nhờ bà bố trí người đón
sẵn ở sân bay để giữ lấy cô ta. Bà nhớ bảo họ cẩn thận. Cần phải canh
chừng cô ta ở mức cao nhất tại bệnh viện Reed, và không cho phép ai vào
thăm.
- Tôi sẽ lưu ý. Tôi rất tiếc khi thấy anh phải trải qua vụ nầy đấy, Tyler.
Giọng Tyler thoáng vẻ thờ ơ.
- Bà biết đấy, Keith, người đời vẫn thường nói rằng: Chẳng có lòng tốt nào,
dù nhỏ đến đâu, mà lại không chịu thiệt thòi.
***
Bữa tối hôm đó, Kendall hỏi.
- Julia không ăn cùng chúng ta à?
Tyler xin lỗi hộ.
- Không. Cô ấy nhờ tôi chào mọi người vì phải đến chăm sóc một người
bạn thân bị đột quị, sống ở Nam Mỹ. Gấp và bất ngờ quá mà.
- Nhưng di chúc còn chưa…
- Julia uỷ quyền cho tôi làm luật sư và thu xếp cho phần tài sản của cô ấy.
Một người hầu đến đặt một tô cháo trai Boston trước mặt Tyler…
- A! - Y nói. - Trông ngon quá! Tối nay sao tôi đói thế.
Chiếc máy bay United Airhnes 307 hạ cánh xuống sân bay quốc tế O Hare
đúng kế hoạch. Một giọng lảnh lót truyền qua loa.
- Thưa các quí ông, quí bà, xin mời thắt dây an toàn.
Margo Posner rất khoẻ khoắn khi đi chuyến bay nầy. Suốt thời gian bay cô
ta chỉ mơ tưởng đến chuyện sẽ làm gì với một triệu đô la và tất cả những
thứ quần áo, đồ trang sức mới mua. Tất cả chỉ nhờ ta đã bị bắt! Chẳng phải
đó chính là bàn đạp là cơ hội trời cho sao!
Khi máy bay dừng lại, Margo thu thập hành lý và đi ra cửa khoang. Một cô
tiếp viên đi kèm sát đằng sau. Đỗ gần máy bay có một chiếc xe cấp cứu.
Đứng bên xe là một bác sĩ và hai nhân viên hỗ trợ trong áo blu trắng.
Người tiếp viên trông thấy họ liền chỉ vào Margo Posner.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.