SÁNG, TRƯA, ĐÊM - Trang 72

buồm, và thỉnh thoảng, vợ người.
Cuộc hôn phối với Peggy nhanh chóng trờ thảnh nỗi thất vọng lớn đối với
Woody, song gã không chịu nhận điều đó
- Peggy, - gã thường nói, - khi dự tiệc, em phải cố chuyện trò với người ta
chứ!
- Tại sao lại phải thế? Hẳn bạn bẻ anh đều nghĩ họ đã tốt quá mức cần thiết
với em.
- Không, họ không nghĩ vậy đâu! - Woody đoan quyết
Câu lạc bộ văn học Hobe Sound sinh hoạt mỗi tuần một lần để trình những
cuốn sách mới nhất, sau đó là một bữa tiệc trưa…
Trong cái ngày đặc biệt đó, khi những người đàn bà đang dùng bữa, thì
người chạy bàn đi tới bên bà Pelletier và nói:
- Cô Wood Stanford đang đứng ở bên ngoài. Cô ấy muốn được dùng bữa
cùng bà đấy?
Một tiếng "xuỵt" khẽ thốt lên bên bàn.
- Cho cô ấy vào! – Bà Pelletier nói:
Vài giây sau, Peggy đi vào phòng ăn. Cô đã gội đầu thơm tho và mặc bộ đồ
đẹp nhất của mình. Peggy đứng ái ngại nhìn đám phụ nữ.
- Bà Pelletier gật đầu với cô và nhẹ nhàng nói:
- Cô Stanford!
Peggy mỉm cười nhiệt thành:
- Có, thưa bà!
- Chúng tôi không cần cô phục vụ đâu. Chúng tôi đã có người hầu hàn rồi!
– Bà Pelletier nói và lại cắm cúi ăn.
Khi Woody nghe chuyện, giận dữ nói:
- Sao mụ ta dám cả gan làm việc đó? - Gã cầm lấy tay Peggy. - Lần sau em
nhớ hỏi anh trước khi định làm một việc như vậy. Phải được mời tới dự bữa
trưa.
- Em đâu có ngờ, - Peggy rầu rĩ nói.
- Thôi, không sao đâu. Tối nay chúng ta sẽ tới dự tiệc ở nhà hàng Blakes,
và anh muốn…
- Em chẳng đi đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.