SAO ANH LẠI LẤY CHỒNG EM - Trang 151

lỗi, chị nhầm. Sao bữa nay người ta giống nhau thế, giống nhau như đúc em
à.

Chủ nhật, tôi quyết định đến đây từ sớm để xác minh lại con người

ngày thứ bảy. Người đó đến và nói năng rộn lên trong quán, gã cũng hút
thuốc nhưng không nhìn trời, gã uống cà phê có cho sữa và tóc cũng hoa
râm. Gã là nhà văn - chồng con bạn tôi vừa mới ly dị. Tôi hút thuốc rồi nhả
khói lên trời, gã nói đợt này gã sẽ vẽ tranh và mời tôi làm người mẫu. Tôi
phì cười đến một hồi không ngớt và gã bỏ đi nhìn tôi như một kẻ dở người.
Tôi cảm ơn vì gã đã ngộ ra được điều đó. Lần hồi rồi tôi cũng điên lên vì
không gặp được ông ấy, bây giờ đây lòng tôi cũng nghe ngô nghê rồi.

Tôi quyết định ra nước ngoài theo một chương trình sau đại học với sự

hỗ trợ học bổng của tỉnh. Ngồi trên máy bay nhìn mây trôi như khói thuốc
quay tròn quanh mình. Ở bên mây mà lòng nghe nhớ mây, nghe nhớ điếu
thuốc với khói bay lên trời, nhớ hai cốc cà phê đen trộn vào trong ý nghĩ.
Hôm nay là thứ bảy, tuần trước tôi đang phấp phỏng với nỗi nhớ về ông.
Tôi lao xe đi để mong một lần nữa được gặp. Đi chuyến này chắc lâu mới
về chốn đó. Tôi nghe không gian quanh mình giãn ra để cho những nỗi nhớ
từ trong khe đó bốc lên ngùn ngụt. Suốt cả một hành trình dài đến khi đáp
xuống sân bay tôi không thôi nghĩ về ông. Thì ra tôi đã sai lầm khi trốn
chạy để không còn nhớ. Và ông ở quanh tôi, ông ở trước mặt tôi nhìn tôi
cười ngây ngô với mái tóc lốm đốm bạc. Tôi không còn hút thuốc nhưng
vẫn giữ thói quen uống cà phê, hai cốc cà phê đen cho một lần và nhiều
người nhìn tôi có vẻ khang khác.

Bạn uống cà phê kiểu như nhà văn Du Hướng ấy.

Nhà văn Du Hướng?

Ồ, ông ta ở quê hương bạn mà. Ông ấy nổi tiếng và nhiều bạn trẻ nước

tôi biết đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.