SAO ANH LẠI LẤY CHỒNG EM - Trang 166

SAO ANH LẠI LẤY CHỒNG EM

Hoàng Hải Lâm

www.dtv-ebook.com

Chương 23: Vườn Hoa Và Sở Thú

Còn ba ngày nữa là hết lịch trình tham quan.

Vậy là bảy ngày trôi qua. Chị đã định về từ hôm thứ năm với đồng

nghiệp nhưng không thể. Đi cùng cơ quan, dù đi chơi hay công việc thì
cũng phải hết lịch mới được về, trừ những trường hợp cần thiết khác. Đồng
nghiệp chị được phép về giữa chuyến vì có ông bác bên chồng mất. Vậy là
chị ta phấn khởi hẳn lên. Nói vong linh bác xá tội cho chứ chị không muốn
đi nữa. Tham với chả quan, chỉ việc lên xe ngồi mệt nhừ, xuống xe ăn
nhậu, về khách sạn ngủ.

“Thôi em ở lại, chị về…” nói rồi đồng nghiệp đi một mạch cùng với

nụ cười tươi rói. Ngồi trong khách sạn, chị mở máy xem mấy bức hình
chụp được ở vườn hoa trung tâm thành phố. Đúng là nơi này quá đẹp, nhờ
hoa. Chị nhớ câu nói của chồng, bất cứ ở đâu dù đói ăn hay rách ở thì có
đèn đường và vườn hoa vẫn sướng nhất. Không biết anh đã được tới đây
chưa, thả anh ở đây chắc dễ lang thang suốt ngày lắm. Anh chồng chị mê
hoa, say rừng, thẫn thờ nhìn biển và mải miết nhìn những con sông. Chẳng
phải là thi sĩ, anh sống rất thực tế nhưng có những đam mê mà theo chị nó
gần hết thời.

Cứ thứ bảy, chủ nhật anh thường đi núi, mùa đông cũng dạo biển, giờ

làm rảnh chút là cuốc bộ ra công viên. Nhắc lại những điều này, quẩn
quanh thế vì chị nhớ anh. Đúng là không có anh bên cạnh rất khó ngủ.
Cũng lạ, đi làm hơn chục năm, bao nhiêu chuyến tham quan chị thường
kiếm đủ mọi lý do để từ chối để được ở bên chồng, bên con. Chị xem đấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.