SAO ANH LẠI LẤY CHỒNG EM - Trang 31

- Trời ơi em quên, sao anh biết?

Phan lặng im không nói, vợ anh bấm chiếc đèn pin đội mưa chạy ra ki

ốt. Chị rớt nước mắt khi hình nhân nằm lạnh cóng. Chị lấy chiếc chăn màu
hồng quen thuộc đắp lên hình nhân sau khi đắp áo chồng chị lên đấy.

- Được rồi, chị xin lỗi em! Ngủ ngon nhé...

Vợ Phan trở vào nhà, anh đã ngồi dậy bên ly trà bốc khói. Anh nhìn

chị mỉm cười, đôi mắt anh đã ấm áp trở lại. Anh rót cho chị ly trà, chị đón
lấy nó từ tay chồng cùng ánh nhìn âu yếm của anh. Chị sà vào lòng anh,
cười rạng rỡ và dụi mũi lên má anh.

- Anh...

- Sao hả em?

- Sao anh biết em chưa đắp chăn cho hình nhân?

- Anh chợt nghĩ ra điều đó, khi anh cảm thấy rất lạnh.

Vợ Phan nhíu mày, chị đã sai? Chị đã đắp áo chồng chị lên cho hình

nhân, chị đã san sẻ tình thương kiểu ấy. Mấy đêm qua chị nằm mơ, một
người lấp lóa trong lớp áo hoa màu trắng. Bên cạnh đó có chiếc cầu và con
suối. Đúng rồi! Vợ Phan chợt quay lại nhìn lên tấm ảnh.

- Em đã nằm mơ thấy tấm ảnh này...

- Nó nằm trong nhà chúng ta.

- Không anh ạ, em còn mơ người mặc áo hoa nhìn em rất buồn.

Phan lặng im, anh uống hết bình trà rồi trở lại giường nằm nhìn lên

trần nhà. Phan nhớ màu hoa Biêng, nhớ cầu Đá Đỏ, nhớ con suối Ala, nhớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.